Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2012

Thơ Hồ Bá Thâm


Thơ Hồ Bá Thâm.
ANH NHƯ…

Anh như là kẻ thất tình
Cuối gành đầu thác một mình đứng trông …
Anh như một kẻ chơi ngông
Đốt tiền phút chốc tháng năm nhọc nhằn
Anh như kẻ nhậu điên khùng
Đường đi… xuống ruộng, chân năm… miệng mười !
Anh như một kẻ hay cười
Cười mình trước mới đến người cười sau
Anh như một trẻ chăn trâu
Sáo vi vu hát mấy câu… đỡ buồn
Anh như một kẻ đi buôn
Bán hàng thì lỗ, tâm hồn lãi tăng!
Anh như một kẻ thang thang
Ngu ngơ thơ phú xếp hàng thấp cao
Anh như một kẻ rêu rao
Gì mình cũng nhất mà sao đói nghèo!
Anh như một kẻ hay trèo
Muốn lên cao với mà leo tụt hoài!
Anh như một kẻ đứng ngoài
Bài không biết đánh nhưng tài tham mưu!
Anh như một kẻ chăn cừu
Thảo nguyên xanh chẳng biết nào trời cho
Anh như một kẻ ngu ngơ
Một mình đứng thả câu thơ vào trời
Anh như một kẻ thức thời
Thời trang phải xịn, ăn chơi phải… liều
Anh như một kẻ đang yêu
Suốt ngày ngây ngất (rượu vào… lời ra)
Anh như một kẻ xướng ca
Chưa lên sân khấu đã mơ “sao” rồi!
Anh như cây mới đâm chồi
Thơ mơn mởn lá… bồi hồi tim hoa
Anh như tướng lĩnh xông pha
Lối mòn ngang dọc, mở ra tân đường!
Anh như một kẻ mất hồn
Vì em cầm trái tim buồn anh đi…
Anh như một kẻ tình si
Suốt ngày ngất ngưỡng…. đi tìm… em thôi!
Anh như một kẻ rông chơi
Vườn thơ ngát gió hương đời gửi bay…
Anh như một kẻ thợ cày
Cày sâu cuốc bẩm mong ngày bội thu
Anh như một kẻ khôn ngu
Triết nhân mấy chữ mà tu cả đời!

(Mồng 4 Tết, 2011)
ĐỂ VIẾT BÀI TÌNH CA CHO MAI SAU

Ta tin nhau
Như tin chính mình
Hãy quên anh đi
Hãy quên nhau đi
Để viết bài tình ca
Cho mai sau!
Hãy quên anh đi
Hãy quên nhau đi
Ta trốn khỏi mình
Trò trốn tìm đuổi bắt
Lại gặp nhau
Nơi cuối bến thuyền…
Ta tin nhau
Như tin chính mình
Hãy quên anh đi
Hãy quên nhau đi
Để viết bài tình ca
Cho mai sau!
Bài tình ca
Của Trời và Đất
Của trần và cau
Có vôi nồng nàn!
Hãy quên anh đi
Hãy quên nhau đi
Cho bài tình ca
ngập nắng không gian
Cho trái tim nhỏ dịu dàng
Một khúc nhạc
Âm vang…!

KHI BÃO TỐ

Gió bão nổi lên
Hay ta chạy quanh gốc quanh vườn
Mà thấy rõ lá lật xuôi lật ngược,
Vườn xanh và đất bụi bay!
Bình thường chỉ thấy một màu xanh
Chỉ có ca vui khúc thanh bình
Chỉ một phía đánh lừa phải trái
Khi đang yêu gì cũng nhất anh!
Ôi vườn cây hay cuộc đời này
Khi bình yên chỉ một chiều xanh lặng lẽ
Bão tố mới biết thẳng ngay yếu mềm và gãy đổ
Tổ mối gốc cây, sâu bọ rã rời!
Bao số phận lật nhào nhân thế
Bao trắng đen, thật giả lộ thiên này
Bão tài chính hay là bão gió
Thức tỉnh nhân tình khỉ những giấc say!
Ta cố chạy theo cuộc đời con xúc xắc
Phải đợi chi bão tố mới giật mình
Ai thấy bão trong bình yên lặng lẽ
Ai mắt xanh trải nghiệm triết minh!
Một chữ ngờ bao lần phải học
Học mấy khi thấu tận tủy xương
Làm rồi mới biết sai và sửa
Ta lên đường vấp ngã lại đứng lên!
Bão tố trốc nhà lật mái
Lợn gà bơi lóp ngóp giữa mêng mông
Vợ con bíu cành cây, cây đổ ngã
Nhớ láng giềng bè bạn, chung lưng!
Cuộc đời là khổ đau cuộc đời là bão tố
Ta muốn yên nhưng gió đặng đừng
Đâu vì ta đâu tại vì thiên địa
Vượt qua bão bờ phía ấy bình yên
Đời bao phần bình yên bao phần bão tố
Hai mặt làm nên số phận con người
Cảm ơn bình yên cảm ơn giông bão
Thức tỉnh ta muôn mặt cuộc đời..

7/2010

NGÀY MAI EM CÓ BUỒN KHÔNG?

Ngày mai
Em có buồn không ?
Lỡ ra
Tình ta
Không thành
Biển rộng, núi cao,
gió tắt
Thuyền về…
Không bến chờ mong…!
Ngày mai
Em có buồn không?
Tình ta
Cách trở núi sông
Rét về
Sờ chăn
Chẳng thấy
Mênh mông
Phòng cứ mông mênh…!
Ngày mai
Em có buồn không ?
Tình ta
Cách biệt ngàn trùng
Sách – đầy thơ – không ai đọc
Cô đơn
Trang giấy
Trắng không !
Ngày mai
Em có buồn không?
Lỡ ra
Tình ta
Không thành
Vầng trăng rụng
đêm thẳm…
Hẹn nhau
Kẻ đến
Người không!


Thơ Hồ bá Thâm/ Tác giả gửi bài
nnb vi tính giới thiệu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét