Thầy giáo thi sĩ Hà Nhật làm thơ từ thưở 16 tuổi. THầy có bài
thơ nổi tiếng « Bài thơ tình của người thủy thủ », Hoàng
Vân phổ nhạc thành « Tình ca người thủy thủ » nổi tiếng
cho đên bây giờ. U 80 rồi mà thơ thầy vẫn nồng ấm và sâu sắc lắm.
( Ngô Minh giới thiệu)
CHÙM THƠ HÀ NHẬT
.
.
Gửi từ miền
Tây
Tặng Xuân Đài
Tặng Xuân Đài
.
Ngẩng đầu lên em ơi
Đừng bao giờ để cho nước mắt
Đọng trong mắt em
Trong như hạt ngọc
Xanh như bầu trời
Anh ao ước bao giờ cũng thấy
Cả trời vui xao động hồn em
Như mặt biển xanh
Không bao giờ lặng sóng
Như cây rừng không hề đứng lặng
Không hề ngơi tiếng gió tiếng chim
Anh muốn tình em
Hoá thành tiếng hát
Hoá thành tiếng cười
Như tiếng suối reo róc rách sau đồi
Như hoa nở
Gọi ong về làm mật...
Ngẩng đầu lên em ơi
Đừng bao giờ khóc
Dù anh có đi xa
Dù ngày đợi có dài
Em không thấy mây bay
Gió đưa mãi vẫn bay về
mưa xuống núi
Anh muốn
Trên đường dài nắng nôi và lốc bụi
Tình em là suối ngọt gió hiền
Để mỗi lần anh nhớ về em
Như nhớ về hạnh phúc
Dốc núi dù cao
Ngày dù nắng gắt
Chân nhanh vui anh vẫn mãi lên đường
Miền Tây Nghệ An, 5-1962
Miền Tây Nghệ An, 5-1962
Hai bài thơ tình
của người thuỷ thủ
.
1.
Em hỏi tôi: nước biển màu gì?
Tôi, người thuỷ thủ từng lênh đênh năm tháng
Tôi sẽ nói cùng em
Nước biển dịu dàng, bí mật và cuồng nộ
Cũng như màu đôi mắt của em
Song dẫu thế nào tôi cũng sẽ đến bên em
Và tôi sẽ làm cho mắt em xao động
Như gió ngày ngày đưa sóng về trên biển lặng
2
Đêm nay khi trăng mọc
Thuyền anh sẽ nhổ neo
Em đừng hỏi tại sao anh đi
Cũng đừng hỏi chân trời xa có gì vẫy gọi
Anh biết
Nếu ở cuối trời có đảo trân châu
Hay ở biển xa có nụ hoa thần tìm ra hạnh phúc
Hay có người gái đẹp
Môi hồng như san hô
Cũng không thể khiến anh xa được em yêu
Nhưng em hỡi!
Nếu có người trai chưa từng qua bão tố
Chưa từng qua thử
thách gian lao
Lẽ nào có thể xứng
với tình em?
Giữa Biển Đông, hè 1961
Phan Rang
Thành phố này chỉ có nắng là quá nhiều
Giữa Biển Đông, hè 1961
Phan Rang
Thành phố này chỉ có nắng là quá nhiều
Thành phố này chỉ có gió là quá nhiều
Nắng và gió làm phai hương tất cả
Nắng và gió làm nhạt màu tất cả
Thế mà lá vẫn xanh ngời dưới những giàn nho
Thế mà lá vẫn xanh ngời dưới những giàn nho
Và muối vẫn mặn mòi cho ngàn năm đi qua
Phan Rang ơi, chỉ cần có thế
Tôi đến một lần
Và để lại trái tim.
Phan Rang, 1975
Muối
Tặng Thanh Phương
Phan Rang ơi, chỉ cần có thế
Tôi đến một lần
Và để lại trái tim.
Phan Rang, 1975
Muối
Tặng Thanh Phương
.
Tình anh như muối kia
Tình anh như muối kia
Mặn mòi và lặng lẽ
Muối trăm đời vẫn thế
Tình anh không có
màu
Sóng vỗ suốt nghìn chiều
Sóng vỗ suốt nghìn chiều
Biển trải qua nghìn
đau
Biển một chiều thành
muối
Bây giờ em thấy đâu
Bão sớm và mưa trưa
Nỗi buồn và tiếng hát
Trong hạt muối bây giờ
Nghìn âm vang đã tắt
Những bờ xa bến sâu
Bão sớm và mưa trưa
Nỗi buồn và tiếng hát
Trong hạt muối bây giờ
Nghìn âm vang đã tắt
Những bờ xa bến sâu
Phố hồng và đảo lạ
Đã soi vào biển cả
Bây giờ em thấy đâu
Tình anh như muối kia
Không màu và lặng lẽ
Em như làn gió nhẹ
Thổi qua vườn cây chiều.
1978
Tình anh như muối kia
Không màu và lặng lẽ
Em như làn gió nhẹ
Thổi qua vườn cây chiều.
1978
U ố n g r ư ợ u v ớ i T ư
ờ n g
Tặng Hoàng Phủ Ngọc Tường
.
Hãy cạn ly đi Tường ơi
Không uống được vào môi
Thì nhấp bằng mắt vậy
Để ta nhớ một thời sôi nổi
Ngang dọc hai ta một dải đất gió Lào
Cả cuộc đời thuở ấy đẹp tươi sao!
Kẻ nói dối nói những lời có cánh
Gian khó hiểm nghèo say ta như rượu mạnh
Ta chưa kịp về thăm lại mảnh đất thiêng
Ta chưa kịp về đất Quảng Trị bình yên
Tóc vội bạc - rượu nồng chưa kịp uống
Một thời trẻ trung, một thời mộng tưởng
Hãy cạn ly đi Tường ơi!
Huế, 8-2007
.
Đ ề n C u ô n g *
.
Nghe nói khi bị chém
Máu Mỵ Châu không tan
Bắt biển hoá thành ngọc
Để nghìn thu kêu
oan.
Cha dẫu nghiêm đến mấy
Nỡ nào cha vung
gươm!
Chồng bạc tình đến mấy
Nỡ nào tráo lẫy thần!
Đền Cuông - cuông bay
hết
Về chi nữa em ơi
Cha già còn ngoảnh mặt
Mong gì đời sửa sai!
Diễn Châu, 8-2007
---------------
·
Đền Cuông, tức Đền Công theo cách gọi của người xứ Nghệ, ngày xưa thường
có nhiều chim công bay về, nằm dưới chân núi Mộ Giạ, nay là đất huyện Diễn
Châu, tỉnh Nghệ An. Tương truyền đây là nơi vua An Dương Vương bị giặc đuổi
cùng đường, đã rút gươm chém Mỵ Châu trước khi đi xuống biển. Ngày nay, bên
cạnh ngôi đền lớn thờ An Dương Vương, nơi thờ Mỵ Châu chỉ là cái am nhỏ nằm
khuất khỏi tầm mắt vua cha.
.
L ạ i đ ế n đ ề n C u ô n
g
.
Không thể nhân danh điều gì
Mà trải hoa hồng lên nắm xương tàn Trọng Thủy
Hắn là ai?
Hãy gọi đúng tên.
Chớ xúc phạm linh
hồn Mỵ Châu
Gọi hắn là người
tình
Đừng quên mỗi hạt
ngọc nơi Biển Đông
Đều từ máu tượng hình
Kẻ phản trắc không
bao giờ biết yêu.
Không được mời kẻ
cướp vào nhà
Dù chỉ là nửa bước
Bốn nghìn năm đất
nước này là thế đó
Mỵ Châu ơi!
Không được mời kẻ
cướp vào nhà
Dù chỉ là nửa bước
Bốn nghìn năm đất
nước này là thế đó
Việt Nam ơi!
B ã
o s ố 2
.
Anh bơ vơ giữa cuộc đời
phù du
Chỉ có em thôi
Chỉ có em là thật
Sông Nhật Lệ ngày mưa như hồng thuỷ
Em dắt anh qua bẫy cạm cuộc đời
Em dắt anh qua đầu đất đến cuối trời
Em khờ dại giữa cuộc đời lọc lõi
Núi Mỹ Đức xa xanh chiều càng xa vời vợi
Người đi hết rồi, núi sẽ lại cô đơn
Cuộc sống thì già, người sống thì khôn
Chỉ có hai ta, hai chân trời tội nghiệp
Chỉ có anh, câu thơ chưa kịp viết
Mãi mãi nằm chết đuối dưới dòng sông
Đồng Hới, 8-8-2007
.
N g h ĩ l a n m a n
b ê n b ờ s ô n g H ư ơ n
g
Tặng Ngô Minh
.
Cơn mưa bất ngờ làm trắng xóa sông Hương
Và anh bỗng nhớ em
Núi Ngự thì già sông Hương thì trẻ
Cơn mưa nào xứ Huế
Cũng dài và rất buồn
Như những chuyện tình dài và rất buồn
Xứ Huế bây giờ không còn vua
Những cô gái Huế ngồi tương tư về những ông hoàng
Không thái ấp không tước phong
Không có tiền uống rượu
Anh về chơi Vĩ Dạ
Không có Hoàng Cúc cũng không có hàng cau
Chiều Kim Long không còn gái mỹ miều
Cho quân vương mê đắm*
Mỹ nhân bây giờ yêu vàng hơn yêu thơ
Sông Hương giữa mờ mịt cơn mưa
Anh chỉ còn thấy em
Như một chiếc lá của trời…
Huế, tháng 7-2009
-------------
* Ở Huế có câu, nghe nói là của vua Thành Thái: Kim
Luông có gái mỹ miều, trẫm thương trẫm nhớ trẫm liều trẫm đi.
.
D ư ớ i c h â n n ú i R ù
a
.
Anh ngồi bên em dưới chân núi Rùa
suốt cả buổi chiều
để thấy mình không
bằng được núi
Nghìn năm mây trắng
bay trên núi Rùa
Nghìn năm núi Rùa
hồn nhiên và lẳng lơ
Anh cả một đời tính
toan và sợ hãi
Nghìn năm biển thét
ngoài kia núi Rùa
Nghìn năm núi Rùa
thản nhiên trầm mặc
Anh cả một đời không
dám ghét dám yêu
Nghìn năm trăng lên
hoang sơ trên đỉnh núi Rùa
Nghìn năm núi Rùa
thơ ngây quyến rũ
Anh cả một đời không
dám đi xa
Em ơi em, đừng yêu anh
Em hãy đến núi Rùa
.
Huế, tháng 7-2009
.
Thơ Hà Nhật/ Ngô Minh đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu.
nnb vi tính giới thiệu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét