Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Thơ NGUYỄN CÔNG HOAN


Thơ NGUYỄN CÔNG HOAN

NƠI ANH NẰM
.
Đêm khuya sương lạnh gió lùa
Bóng trăng thấp thoáng hoa mua tím mờ
Âm thầm con nhện giăng tơ
Sương khuya đọng lại trên mồ cỏ xanh
Đâu đây vọng lại tiếng anh
Cười cười, nói nói ngọt lành dễ thương
Đồi sim ngat ngát khói hương
Xa xa nghe tiếng chim muông gọi đàn
Anh đi gió núi mây ngàn
Đạn bom quê mẹ ngập tràn đau thương
Ruổi rong khắp mọi chiến trường
Đạn bom làm lỡ đoạn đường anh đi
Tuổi xanh đã vội chia ly
Vắng anh thương xót, anh đi chẳng về?
Non sông đang buổi bộn bề
Nhớ thương thắp nén hương quê ngọt ngào
Anh nằm ngắm một trời sao
Cánh sao trên mũ ngày nào còn đây
Bình yên trong giấc ngủ say
Gió ru, cây hát, trăng vây quanh mồ
Anh đi xây dựng cơ đồ
Xứng danh làm lính cụ Hồ dài lâu
Bài thơ viết vội mấy câu
Anh nằm sông ngắm, núi chầu, trời che.

.
GỬI GIÓ
.
Gió ơi! Xin gửi lời về
Thổi vào lối xóm làng quê ngày nào
Thổi vào giữa giấc chiêm bao
Mẹ tôi đang ngủ bỗng xôn xao mừng
Ngọt ngào như ngọn gió xuân
Thanh thanh như ánh trăng rằm tháng giêng
Gió về mong những đừng quên
Thổi vào lòng mẹ nỗi niềm sướng vui
Tuy con dù ở xa xôi
Giờ con vẫn nhớ những lời mẹ ru

À ơi!
Bao giờ cho đến bao giờ
Ngân nga lòng mẹ câu thơ con làm
Gió ơi vượt núi băng ngàn
Thổi vào lòng mẹ muôn vàn tình thương
Thổi vào lối nhỏ quê hương
Thổi vào ký ức đoạn đường con đi
Gửi về một chút tình quê
Thổi vào xóm mới trưa hè nắng chang
Thương con lòng mẹ ngập tràn
Gió ơi gửi mẹ tiếng đàn đời con
Lời ru vọng mãi nước non
Dẫu rằng vắng mẹ vẫn còn lời ru.


DUYÊN DÁNG ĐỒI THƠM
.
Về đồi thơm khi chiều vừa tắt nắng
Gió vô tình lay nhẹ cánh bằng lăng
Biển nhạt nhòa trải sóng đầy trăng
Mây lang thang lượn vòng nghe biển hát
Con sóng nhẹ nâng niu chùm hoa cát
Ngọn san hô đùa bóng nước lả lơi
Khúc nhạc tình Long Thủy mến yêu ơi
Ta bỏ lỡ niềm vui chưa trọn vẹn
Nay trở về kề môi em cạn chén
Một lần nâng cốc một đời còn say
Ngồi bên em sương lạnh kín bờ vai
Hương vị biển chan đầy trên mái tóc

Vắng xa em mấy màu trăng lặn – mọc
Buổi hoàng hôn mong ngóng đợi em về
Đồi Thơm nhuộm vàng sắc tranh quê
Duyên dáng lung linh bên thành phố biển
Đảo vẫn xanh như hôm nào ta đến
Hoa ba chia tím ngắt một góc trời
Lơ đãng nhìn qua núi Chóp lả lơi
Khoảng mênh mông treo nửa vành trăng khuyết
Đêm thơ mộng choàng lên hòn Ngọc Việt
Một trời sao lấp lánh trăng thơ
Ôm em vào lòng trọn giấc mộng mơ
Dang cánh rộng ôm hôn hòn Ngọc Việt.

.
Thơ Nguyễn Công Hoan/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét