LỘC XUÂN
Trần Hoa Khá
Mùa Xuân đã trở về trong đất trời và giữa hồn người. Màu xanh dâng lên cao không cùng. Cả những ngọn gió cũng nhẹ tênh như làn hương hoa nhài lan tỏa trong không gian pha lê lấp lánh.
Tất cả mọi vật như được thăng hoa từ trong sự tinh khiết nhất của tâm
hồn. Và nó cứ dâng cao, dâng cao lên mãi. Hồn người lâng nhẹ như mơ, như
thơ…
Những chồi cây như bừng giấc ngủ, choàng dậy vừa ngơ ngác vừa nhảy múa reo vang trong nắng ấm ngập tràn của mùa Xuân đang về..
Từ những thân cây già nua, một sức sống mới của mùa Xuân đang trào dâng. Những lộc biếc, những chiếc lá non mơn mởn như những đứa trẻ đang khoác chiếc áo mới, rộn ràng đón chào một mùa vui năm mới...
Với mùa Xuân
Xuân về gọi những chồi xanh
Rộn ràng lá biếc lên cành thời gian
Để em mặc áo hoa vàng
Để em tóc mượt xõa ngang lưng trời
Khiến lòng tôi những rối bời
Em khoe răng khểnh mắt cười làm duyên…
.
Nụ hồng lúng liếng bên hiên
Thơ tôi thầm vẽ cả miền nhớ thương!
Trần Hoa Khá
AR gửi qua eMail
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét