ThơNGUYỄN NGUYÊN BẢY
VÃNG LAI THƠ
Vãng Lai Thơ này tôi gửi tôi..
Phận sự đời tôi là gieo trồng săn bắt
Sáng ra ruộng trưa vào rừng
Không tự biết phận mình cần lao
Đem thân dấn vào vườn thơ
Vênh vang vài ly rượu tiên
Men tiên thăng hoa đống chữ mọn hèn
Tưởng chín thành lúa thật
Thăng hoa điệu vần thành bầy hươu nai
Ý thích mới bay ra lửa đã thui giòn phức
Tiên cảnh thiên thai
Lúc tôi về với bổn phận tôi
Lúa thiếu mồ hôi lúa không chịu chín
Củi rừng bó đợi lưng ai
Không gạo củi nấu rượu
Tiên khóc
Tôi ngồi uống khóc cùng tiên
Và sau bữa tửu thi hoang đường ấy
Tôi phận sự đời suốt bốn mươi năm
Chiều nay bỗng nhớ lửa cháy
Ghé vườn thơ uống thèm
Cúi mình một vãng lai thơ
Vườn thơ san sát lều chõng
Nơi bán lục bát nơi bán trường ca
Nơi bán thẻ bài nơi bán lọng
Nơi nhồm nhoàm bình thơ nơi lắp bắp hát thơ
Bầy đàn lượn bay chết sống
Có thất vọng không gọi là thất vọng
Thơ tiếng lòng
Không thất vọng tiếng lòng ta
Tôi đem tiếng lòng chia sẻ với cỏ hoa
Rồi đẹp lời chia sẻ với bạn thơ
Và nống lời thưa thốt vãng lai thơ…
(99 KHÚC TĂNG LIÊN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét