Hai câu tiểu biểu của tác giả tham gia sách
THƠ BẠN THƠ, 2
(Chủ biên: Lý Phương Liên, Nguyễn Nguyên Bảy
Nhà xuất bản Văn học, 2013)
41. Em hút mất con đường quằn quại xám
Trả lại tôi chảy máu một tiếng khàn
(Vách- Nguyễn Nhựt Hùng)
42. Nằm ngủ vùi giữa cánh đồng khô nứt nẻ
Nghe đất quê tôi than thở thèm phù sa
(Cà phê phố thị và khói rạ- Lưu Thị Cẩm Huyên)
43.Gió ngoan cố chẳng biết nghe lời
Vắt kiệt sức mình thổi rát tháng mười hai.
(Tháng mười hai và tôi- Lưu Thị Cẩm Huyên)
44. Giọt nước sông xanh ngấm phù sa đỏ nặng
Vẫn mê mải về xuôi nuôi nấng dưỡng chăm
những xôi mật bãi bờ
(Hương cố lý- Nguyễn Ngọc Hưng)
45.Tròn khuyết như trăng tỏ mờ hư thực
Những gương mặt người quen lạ tỉnh mê…
(Lặng lẽ chốn xưa- Nguyễn Ngọc Hưng)
46. Sóng bạc đầu, lòng biển vẫn xanh trong
Vẫn rạo rực, vẫn dạt dào, thao thức.
(Biển gọi thuyền- Vũ Đình Huy)
47. Đường hoa tím, dáng em màu hoa tím
Xôn xao trong lòng tà áo bay bay
(Đường xưa- Dương Ngọc Khánh)
48. Tiếng gió ban mai đưa tôi vào giấc ngủ
Khói bếp lên chao đảo bầu trời
(Từ nay tháng năm- Mã Giang Lân)
49. cỏ rậm rì xanh dẫn lối
những luống cày vạm vỡ xới chân mây
(Chân mây- Mã Giang Lân)
50. Anh gỡ ánh trăng vàng mắc vào mái tóc em
Giọt tình yêu rơi ướt đôi vai mềm
(Du xuân- Đào Mạnh Long)
51.Dù anh biển rộng trời xa
Cũng không bước nổi qua tà áo em
(Anh và em- Nguyễn Thị Mai)
52. Anh rót cho tôi một cốc buồn dĩ vãng
Một mảng chiều trong đáy cốc trời xanh
(Với một nhà thơ Mỹ- Nguyễn Đức Mậu)
53. Ngôi nhà xưa đã thay chủ khác
Túi áo rỗng năm rỗng tháng rỗng ngày
(Người xa lạ- Nguyễn Đức Mậu)
54. Ta tránh chơi đỏ đen với vận mạng con người
Nhưng không thể không trở thành nhân chứng
(Quán gió bên đường- Nguyễn Thanh Mừng)
55. trời xanh vồi vội giá sương
tóc xanh bỗng cứ cuống cuồng trắng phau.
(Một đêm xuân Hà Nội- Nguyễn Thanh Mừng)
56. Đừng tưởng những lời khấn phát ra từ miệng của lão thầy cúng kia sẽ đưa linh hồn lên chốn thiên đàng
Thật ra địa ngục hay thiên đàng đã được xác lập ngay từ những phút giây của thời đang sống
(Chúng ta rồi sẽ tiêu đời- Quách Hạo Nhiên)
57. Em thèm có anh ở bên mà chẳng được
Nên cũng chỉ một mình đốt sáng trái tim em
(Biển đêm- Nguyễn Thị Hồng Ngát)
58. Thời gian của ngược chiều xưa
Khi cậu bé mang giấc mơ trạng nguyên nhốt ánh sáng
vào vỏ trứng
(Những con đom đóm- Hồ Đăng Thanh Ngọc)
59. Đồng xu cuối cùng cũng biến thành đường chỉ tay mới
Đứt gãy những quãng mùa buồn bỏ lại phía sau.
(Lẻ- Du Nguyên)
60. Chúng ta nhìn dấu chân để lại
Lòng bỗng kêu tên những bạn xa về...
(Tháng tư- Văn Thảo Nguyên)
(Mời đọc tiếp)
Sách TBT/ Nguyễn Văn Hòa đọc chọn
nguyennguyenbay.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét