Thứ Tư, 20 tháng 2, 2013

Hoa cỏ vườn nhà dâng ngày Mở Cửa Trời

Tranh hoa Phương Ngọc

thơ nguyễn nguyên bảy

TỤNG NGÀY MỞ CỬA TRỜI


Trí dũng tát cạn được bể lửa
Dám dâng thân cứu nạn triệu sinh linh
Sao không tự cứu được mình
Trước sông Mê, bến Lú?

Gieo nhân của Phật cho
Bằng máu của đồng loại
Lẽ nào không phải hái
Quả độc trên cây đời..

Hoa đã tàn và hoa sắp nở
Trong bờ giác hoa đốm hư không
Khi chữ tâm còn làm ta biết sợ
Bể đời bớt mênh mông..

Gió ở quanh ta nhưng gió vô hình
Không nhìn thấy mà thịt da cảm được
Phước cho đời
Phật ở trong tâm nên Phật vô lượng Phật
Kẻ ác hồi tâm và người tốt tốt hơn

Tụng Ngày Mở cửa trời,Mồng 9 Tết

NNB: Bài Tụng Ngày Mở Cửa Trời, được nhà thơ Hoàng Xuân Họa tụng tiếp,trân trọng giới thiệu dưới đây để thơ ngân lời Tụng vang xa..

thơ hoàng xuân họa

GÓP VÀI LỜI TỤNG


Cầu Trời, Phật mở cửa ra
Cho tôi hái chiếc lá đa làm thuyền
Tôi bơi trong lẽ tự nhiên
Hồn tôi vượt biển tới miền trăng sao
Tận cùng mây nước dạt dào
Lòng sông lòng bể ngọt ngào tự do
Không còn phải lụy bến đò
Khỏi đời cắm cúi thân cò mép sông

Cầu mong... tôi mãi cầu mong
Tay nâng nhành liễu vẽ cong bầu trời
Mặt đất thăm thẳm tháng mười
Cánh đồng gối vụ tốt tươi cánh đồng
Không còn cảnh vợ dẫn chồng
Bỏ quê ra tỉnh gánh gồng làm thuê...

Ở đâu sao Phật chẳng hề...???

15h11' ngày 09 Tết (18 -02-2013)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét