Thứ Hai, 18 tháng 2, 2013

Đọc nhanh Thơ Bạn Thơ 2/ 81- hết



Hai câu tiểu biểu của tác giả tham gia sách
THƠ BẠN THƠ, 2
(Chủ biên: Lý Phương Liên, Nguyễn Nguyên BảyNhà xuất bản Văn học, 2013)

81. Hoa rắc như mưa… hoa trôi bềnh bồng…
Em ra múc nước sông làm sao quẩy hết?
(Cây lộc vừng bến quê- Mai Nam Thắng)

82. Biển rộng hết lòng, trời xanh để ngỏ
Cát vô tư in dấu chân còng
(Đá nhảy- Hồng Thế)

83. Bước chân ta, bước chân người
Dìu nhau vào cái rối bời thế nhân…
(Giữa đường- Thân Đức Thi)

84. Em là cánh hoa đời khép – mở
Làn hương về neo những đêm mưa
(Tìm- Nguyễn Đức Phú Thọ)

85. Dưới mộ sâu thơ bật tìm lối thoát
Chấn địa ư?
Là thơ xám rùng mình.
(Chấn động xám- Bàng Ái Thơ)

86. tôi rắc tuổi thơ loanh quanh phố chợ
chút tình thơ dại bây giờ tôi buôn
(Đứng ở chợ sông- Trúc Thông)

87. Hai cánh cổng treo hai đầu nỗi nhớ
Cứ chùng chình nghiêng về phía em - anh.
(Thị trấn mình- Vĩnh Thông)

88. quá nhiều hạt không bao giờ thành cây
quá nhiều người lùn chẳng thể cao lên được
(Thế à- Hoãng Vũ Thuật)

89. Trong mưa đánh đổ vàng lăn lóc
Nón còn sực nức trái thơm rơi…
(Giọt mưa quê- Nguyễn Ngọc Thúy)

90. Khi mái tóc đã nhuốm màu gió tuyết
Ta mơ về ga cũ tuổi Hai mươi
(Con tàu thời gian- Châu Hồng Thủy)

91. Dưới tận đáy đau thương, trên tột đỉnh anh hùng
Người sinh ra  những thiên tài vĩ đại
(Tôi gắn đời tôi cùng số phận của Người- Châu Hồng Thủy)

92. Hài nhi rúc vào ngực nhà sư tìm sữa
Thôi đành ngậm nhạt mút suông…
(Điều kỳ diệu ở hai bầu vú- Nguyễn Vũ Tiềm)

93. Cái gì xảy ra luôn trở thành cái bình thường
Tiếng hủy diệt mới nghe mà đã cũ.
(Tất cả như là trong báo yên- Cảnh Trà)

94. Gió mưa có thành bão tố tàn phá những ngôi nhà, miều cổ
Không thể dập tắt ý nguồn vượt lên từ trái tim yêu.
(Khuôn trăng- Trần Ngọc Trác)

95. Mình nhìn xem: lá lúa trăng
đậu trên mái tóc mình óng bạc
Kìa kìa: lưng trời cánh hạc
rủ chúng mình cưỡi gió cùng bay
(Ta dìu nhau đi hết cõi đời này- Bùi Cửu Trường)

96. Miền Trung cát trắng nắng thiêu
Má quỳ như tạc vào chiều Trường Sơn.
(Lòng má- Phạm Xuân Trường)

97. Ai xưa thả ánh trăng vàng
Bồng bềnh trôi lạc trần gian đến giờ?
(Chiều- Lê Đình Ty)

98. Ai gọi cho mình… vênh cả guốc
Giật mình vấp phải tiếng thông rơi
(Không đề- Dung Thị Vân)

99. Em về giọt nắng chia hai
Tháng năm ghềnh gập gót hài chông chênh
(Em nơi xứ lạ- Dung Thị Vân)

100. Hạnh phúc khi có một ngôi nhà để về
Dẫu phút giây trẻ con bỏ đi rong cũng nghĩ đó vẫn là tổ ấm
(Nếu có một con đường… - Nguyễn Đặng Tường Vi)

101. Trăng suông… đêm lệ nhòe cay
Thương sao vóc hạc dáng gầy bà tôi.
(Thương bà- Hàn Phong Vũ)

Nguyễn Văn Hòa, đọc chọn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét