Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

Hoa cỏ vườn nhà chào xuân

Thơ
NGUYỄN NGUYÊN BẢY

HUYỀN THOẠI PHÚC

Song thân ơi, xin rước mẹ cha về
Làng mở hội tạ ơn củ khoai thần năm Dậu
Con thấy thuyền cha về từ mây sông thương
Ông cháu ôm nhau cười như sáo sậu
Mẹ gánh hoa về từ bến nắng nhớ
Con dâu đón mẹ dâng hoa khoai thần
Riêng thằng chắt nội
Trốn hội ngồi gốc đa làng
Bấm game siêu nhân đại chiến thế giới

Đứng trách mắng con. Tôi bảo con tôi,
Nó cũng như con
Chẳng có mảy may ký ức nào về cụ nội
Nên không thể giả vui là tết Công Gô
Không thể trá buồn nước mắt cá sấu
Và cũng đừng tội nghiệp đời cha
Chỉ thèm có ông để nhớ
Để hóa vàng niềm ước xót xa
Chết được chôn theo đôi guốc mộc

Biết cha mình chỉ đắc phúc nhị đại
Nên ông con sống một đời tích đức
Dạy cha huyền thoại củ khoai thần
Và cha tin huyền thoại khoai thần
Ngẩng đầu mà nuôi con sống
Tạ ơn phúc con tôi khôn lớn
Cũng tin huyền thoại khoai thần
Khoai như niêu cơm Thạch Sanh
Nuôi cả làng thoát qua năm Dậu

Ông con đắc phúc tam đại
Dù thế cha vẫn sống một đời tích đức
Dạy con bằng huyền thoại khác
Huyền thoại súng trường bắn rơi máy bay
Huyền thoại như mưa sáng nay
Con ngồi trong thúng tản cư
Mẹ gánh con đi trong kiếp nạn
Cha đã thấy nụ cười xán lạn  
Sẽ rồi nở sáng mặt con

Giờ đây tam đại nhà ta đồng đường
Dù vậy con vẫn phải một đời tích đức
Tích đức cho đứa trốn hội ngồi gốc đa làng
Bấm game siêu nhân đại chiến thế giới
Hãy dựng chính đời mình thành huyền thoại
Cánh cò bay vượt đại dương
Con sẽ thấy nguồn cội
Giản đơn như bánh tráng phơi sương
Chiều cuối tuần cuốn bánh nhớ quê hương

Lễ hội khoai thần biết sau còn ai nhớ
Huyền thoại mới thay huyền thoại cũ
Cái đói đã đi qua
Khói lửa đã đi qua
No ấm thanh bình cõi ước
Ngửa mặt cầu xin mưa nắng thuận hòa
Vẫn thấy bóng cha đưa đò sông mưa
Mẹ ngồi bán hoa chợ nắng
Cây đời cội phúc tươi xanh


 (99 khúc tặng Liên)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét