Tranh hoa Phương Ngọc
thơ nguyễn nguyên bảy
Vào chùa
Dẫu không dài đời cũng trăm năm
Sao chẳng trăm năm nương cửa Phật
Bề đời khổ sao bề đời vẫn chật
Nào mấy người vào bể Như Lai
Trùng tu chùa
Chùa linh thiêng nhờ vòm cong mái cổ
Ngói âm dương gợi gợi những xa xôi
Giận ai chạm lại con nghe cũ
Mái ngói vô duyên đỏ lợi cười
(99 khúc tặng Liên)
thơ nguyễn nguyên bảy
Vào chùa
Dẫu không dài đời cũng trăm năm
Sao chẳng trăm năm nương cửa Phật
Bề đời khổ sao bề đời vẫn chật
Nào mấy người vào bể Như Lai
Trùng tu chùa
Chùa linh thiêng nhờ vòm cong mái cổ
Ngói âm dương gợi gợi những xa xôi
Giận ai chạm lại con nghe cũ
Mái ngói vô duyên đỏ lợi cười
(99 khúc tặng Liên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét