Thơ
VĂN LẠC
Sóng … và em
Ngẩn ngơ cứ tiếc chiều se lạnh
Chưa được cùng em với biển êm
Chia tay chưa hẹn ngày gặp lại
Anh tặng thơ đề Sóng …và em
Phong Nha
Tòa sen thơm ngát cõi thiền
Ta phiêu diêu giữa con thuyền mộng mơ
Bồng bềnh mây kết ngẩn ngơ
Tóc ai buông xỏa đợi chờ thi nhân
Cung đàn gõ khúc ái ân
Hẹn hò vẳng tiếng thi thầm đâu đây
Nhũ rơi từng giọt vơi đầy
Vấn vương mỗi phút mỗi giây ngập ngừng
Rùa vàng ngự điện hoàng cung
Tình qua vạn thuở vẫn bừng mênh mông
Quần tiên múa lượn bầu không
Lung linh em lẫn vào trong ngọc tuyền
Phong Nha hư thực như em
Bờ yêu vỗ mãi đào nguyên với đời
Bên anh đã có em rồi
Như nàng tiên bỗng từ trời hiện ra
Hay là huyền ảo Phong Nha
Cho em kiều diễm kiêu sa khi về .
Trăng Đồng Hới
Phố đổ-tan rồi
Trăng Đồng Hới một màu bàng bạc
Sâu thẳm lòng người vết thương lở lói
Ba lô lên đường mang theo vầng trăng nhức nhối !
Nay trở về phố mới
Thị xã lên đèn
Trăng sáng trong vành vạnh
Như mắt em vời vợi buổi ban đầu
Em gái ngắm nhìn hoa
Thấy trăng ngần càng tỏ
Người người ngắm nhìn trăng
Hoa Hồng càng thắm đỏ
Bà mẹ cắm nén hương
Nhớ những người đã ngã
Thị xã Hoa Hồng đêm rằm hương tỏa
Lan lan xa thơm ngát đến vô cùng
Bao vầng trăng lửa khói qua rồi
Nay còn những mùa trăng đêm hẹn ước
Trăng sóng sánh trên cành dừa con nước...
Thơ Văn Lạc/ Tác giả gửi bài
VĂN LẠC
Sóng … và em
Ngẩn ngơ cứ tiếc chiều se lạnh
Chưa được cùng em với biển êm
Chia tay chưa hẹn ngày gặp lại
Anh tặng thơ đề Sóng …và em
Phong Nha
Tòa sen thơm ngát cõi thiền
Ta phiêu diêu giữa con thuyền mộng mơ
Bồng bềnh mây kết ngẩn ngơ
Tóc ai buông xỏa đợi chờ thi nhân
Cung đàn gõ khúc ái ân
Hẹn hò vẳng tiếng thi thầm đâu đây
Nhũ rơi từng giọt vơi đầy
Vấn vương mỗi phút mỗi giây ngập ngừng
Rùa vàng ngự điện hoàng cung
Tình qua vạn thuở vẫn bừng mênh mông
Quần tiên múa lượn bầu không
Lung linh em lẫn vào trong ngọc tuyền
Phong Nha hư thực như em
Bờ yêu vỗ mãi đào nguyên với đời
Bên anh đã có em rồi
Như nàng tiên bỗng từ trời hiện ra
Hay là huyền ảo Phong Nha
Cho em kiều diễm kiêu sa khi về .
Trăng Đồng Hới
Phố đổ-tan rồi
Trăng Đồng Hới một màu bàng bạc
Sâu thẳm lòng người vết thương lở lói
Ba lô lên đường mang theo vầng trăng nhức nhối !
Nay trở về phố mới
Thị xã lên đèn
Trăng sáng trong vành vạnh
Như mắt em vời vợi buổi ban đầu
Em gái ngắm nhìn hoa
Thấy trăng ngần càng tỏ
Người người ngắm nhìn trăng
Hoa Hồng càng thắm đỏ
Bà mẹ cắm nén hương
Nhớ những người đã ngã
Thị xã Hoa Hồng đêm rằm hương tỏa
Lan lan xa thơm ngát đến vô cùng
Bao vầng trăng lửa khói qua rồi
Nay còn những mùa trăng đêm hẹn ước
Trăng sóng sánh trên cành dừa con nước...
Thơ Văn Lạc/ Tác giả gửi bài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét