Thứ Bảy, 30 tháng 3, 2013

Thơ LÊ QUANG TRẠNG


Thơ
LÊ QUANG TRẠNG


GIẤC MƠ VỀ CÁNH ĐỒNG KÝ ỨC

Trở về giấc mơ cánh đồng
Tôi thấy những chỏm tóc thằng Cu thằng Tí
Bọn nó thả cánh diều vào ước mơ
Con cá rô vừa bắt vẫy vùng đòi về vũng chân trâu khô nước.
Ngoài hè
Kẽ lá vàng từng giọt nắng
Tiếng ru ngọt lịm nhỏ vào yêu thương
Mẹ gánh đôi thúng hàng rong tôi ngồi đùa nghịch
 Trong giấc mơ tôi thấy thằng bé ngồi trong gánh mẹ cười tươi.
Trong giấc mơ
Tôi gặp con cá lia thia thổi bọt vào ký ức
Lớp lớp khóm lục bình trôi
Bàn tay bé bỏng nâng niu từng đàn trứng nước
Tôi tắm tuổi thơ trong hương khói đốt đồng.
Trở về giấc mơ cánh đồng
Tôi thấy thằng bé ngày xưa đẹp lắm
Tôi bây giờ tìm lại tôi ngày ấy
Trong mơ!

 
NHỮNG CƠN MƯA CỦA MẸ TÔI

Những cơn mưa của mẹ tôi
Về trong đôi mắt
Mẹ gánh cả dòng đời
Lời ru vẫn ngọt lịm tận con tim.

Đôi mắt nhạt nhòa đi theo năm tháng
Những cơn mưa ướt áo cuộc đời

Nắng đã làm vơi đi dấu vết những cơn mưa.

Tôi lượm chiếc nón lá bạc màu
Mẹ đã đội suốt thời tôi thơ ấu

Vành vạnh những giọt sương ngày mới
Hơi tóc thân quen tôi nhớ cả cuộc đời.


Thảng thốt nỗi nhớ tôi gọi: Mẹ ơi!

Tôi đã thấy dáng mẹ đi trong cơn mưa theo năm tháng
Cơn mưa cuộc đời tôi mẹ đã che bằng cả hình hài.


 LŨ VỀ TRÊN KHÚC SÔNG MỸ LUÔNG

Con cá ru mùa
Điên điển dệt thành cổ tích

Mưa dầm
Ngọn gió cứ đi rồi về
Hoa rơi vàng cả một khúc sông.
Lóng lánh sao đêm
Những ngọn đèn làm vũ hội
Chợ đêm vừa nhóm
Đứa trẻ ngủ say trong góc xuồng chở đầy bông súng
Giấc mơ giữa chợ xôn xao
Sáng mai này đi học.
Lắc lẻo cầu tre
Mênh mang sóng nước
Xuồng ba lá
Lũ trẻ đến trường
Nụ cười
Đẹp như bông điên điển.

Thơ Lê Quang Trang/ NVH đọc chọn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét