Thứ Ba, 19 tháng 3, 2013

THƠ BẠN THƠ/ 3/ 99 CÂU THƠ CHỌN IN


THƠ BẠN THƠ/ 3/
99 CÂU THƠ CHỌN IN


41. Không còn những nhà thơ,
gập mình làm tên thư lại,
bốn mùa vui với nụ cười ruồi.
(Vương Kiều - Thời phẫn nộ)

 42. Đêm nằm mộng còn nghe con nghé ngọ,
Gọi tên anh tóc trắng hãy quay về.
(Huỳnh Minh Lệ - Cánh đồng tuổi nhỏ)

 43. Bà cổ tích trong rơm trong rạ
mở niêu đất trắng thơm xới nụ cười
(Mai Linh - Ra đời)

 44. Đục trong thì cũng một dòng
Suối đừng vò nát dòng sông làm gì
(Nguyễn Long- Hai câu)

 45. Tiếng chổi xiết lên mặt đường
hay tiếng con đường rên lên vì nhát chổi
(Lưu Thị Bạch Liễu - Tôi và con đường và cây chổi)

 46. Mỗi người dân đều nhận phần mất mát
Chia đều nhau bom đạn với cơm ăn
(Lý Phương Liên – Trò chuyện với Thúy Kiều)

 47. Áo người xưa chợt về vương sóng mắt
Sợi mây buồn chấp chới trắng trên sông
(Huỳnh Duy Lộc - Không tan kỷ niệm)

  48. Bàn tay bửa núi làm đôi
Như em bổ quả cam mời mùa xuân
(Chử Văn Long - Vét suối “Ngựa lồng”

 49. Liễu buồn rủ nét mi cong
Người không đến nữa còn mong nỗi gì.
(Trần Vũ Long - Qua Hồ Tây)

 50. Em ở trong tôi luôn luôn có thật
Thế mà sao chưa hết khát bao giờ.
(Nguyễn Đăng Luận - Khát)



 51. Em bắc cầu giải yếm gọi người sang
anh ngu ngơ ngại ngùng không dám bước
(Hồ Bình Lục – Ngu ngơ)

 52. Ném viên sỏi thật thà qua biển
Để ngậm ngùi, không dấu hồi âm…
(Trần Dzạ Lữ - Miệng chén)

 53. Trâu tắm hoàng hôn gặm trăng mới nhú
Chim nhát giật mình đánh vỡ lời kêu
(Phan Tùng Lưu - Ký ức mùa hè)

 54. Trâu ra chuồng lịch kịch
Phì phà sương
Móng trâu gõ một điệu buồn vạn thở
(Lê Khánh Mai - Ký ức mùa đông)

 55. Cội rễ sinh ra tôi và mùa xuân quê mẹ
Rẻo đất này ước vọng vẫn mọc xanh
(Đoàn Văn Mật - Đêm ba mươi tết)

 56. Vung rủi đếm hơn mười bến nước
Ta mãi tìm lạc mất chiếc đò không
(Lê Thanh My - Hiên hoa vàng)

57. Đêm hôm nay chạnh đau lòng chinh phụ
Đếm tuổi con để nhớ thuở chồng xa.
(Huỳnh Văn Nghệ -Tết quê người )

 58. Những xiềng xích phết màu sơn đạo đức
mấy trăm năm không khóa nổi một Thị Mầu
(Anh Ngọc - Thị Mầu)

 59. Ráng chiều buông sẫm khóe ngày
Rưng rưng khỏa một vốc đầy hoàng hôn
(Võ Thi Nhung - Cỏ may)

60. Trong những đêm thành phố mất điện
Phố Hàng Buồm thiếu biển để ra khơi
(Nguyễn Bình Nguyên - Buồn) 


(Còn tiếp) 
Nhà thơ Hoàng Xuân Họa đọc chọn


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét