Mưa nhấm nhẳng như chưa muốn
dứt
Gió lạnh về tung bức rèm thưa
Cỏ may bay héo hắt tiếng chuông chùa
Thu Hà nôi đang chuyển mùa đông lạnh
Hồ Tây gió, sóng dập dờn đăc sánh
Đường Cổ Ngư, Quan Thánh vắng người qua
Gánh hàng hoa em gái xóm Ngọc Hà
Quẩy vồi vội qua ngã ba, ngã bẩy
Những bài thơ ai gieo vần thuở ấy
Trôi về đây theo dòng chảy thời gian
Hà nôi trầm tư lắng đọng dấu son vàng
Phố cổ dọc ngang-Kinh thành cổ tích
Nhà mái ngói lô xô tĩnh mịch
Nét kiêu sa thanh lịch gái Hà thành
Vẫn đâu đây phảng phất quẩn quanh
Không thể mất nếu ta không muốn mất!
Dẫu mọc lên những tòa nhà cao ngất
Những cửa hàng đông chật đủ loại người
Hồng Hà nghìn năm vẫn thế vẫn trôi
Bãi doi đất vẫn bên bồi bên lở...
Dù xa mấy chắc anh còn nhớ
Hơi thở mùa thu, hơi thở Hà Thành
Nhớ tình ai, tình sương khói mong manh
Giọng ca ngọt ... âm thanh tan theo gió
Hà nội trong em như thế đó
Em trong Hà nôi như hoa cỏ sinh sôi
Đã gần trọn cuộc đời
Hà nôi ơi, yêu vẫn tinh khôi...
Hồ Tây gió, sóng dâp dờn đặc sánh
|
Song Thu -10/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét