Thơ
NGUYỄN NGUYÊN BẢY
LỜI CẦU HÔN
Anh là một trang nam nhi
Đủ sức đưa em tới địa đàng
Nếp tẻ rồi đầy đủ cả
Anh không hứa của ngon vật lạ
Mỗi bữa đủ ba lưng cơm
Cá mương sông om với lá gừng
Anh không hứa lụa là gấm vóc
Ngực hồng che yếm nâu non
Quần gai quấn ấm mưa phùn
Anh không hứa lầu cao môn rộng
Một mái nhà đủ che mưa nắng
Trước thềm một mụn hoa
Anh hứa tặng em đôi gối
Thêu quan họ tứ thời trăng
Để mỗi tối gối ru em ngủ
Anh hứa dìu em qua cầu gió
Cõng em qua sông mưa
Đò khẳm tình sam quấn quýt
Anh hứa đôi ta mùa gặt
Nếp cho đời là nếp cái hoa vàng
Tẻ cho đời là tẻ xoan tẻ dự
Anh chỉ xin tình một điều
Chợt đôi lúc anh lạc mê lạc lú
Em hãy là Bồ Tát khoan dung
(99 khúc tặng Liên)
NGUYỄN NGUYÊN BẢY
LỜI CẦU HÔN
Anh là một trang nam nhi
Đủ sức đưa em tới địa đàng
Nếp tẻ rồi đầy đủ cả
Anh không hứa của ngon vật lạ
Mỗi bữa đủ ba lưng cơm
Cá mương sông om với lá gừng
Anh không hứa lụa là gấm vóc
Ngực hồng che yếm nâu non
Quần gai quấn ấm mưa phùn
Anh không hứa lầu cao môn rộng
Một mái nhà đủ che mưa nắng
Trước thềm một mụn hoa
Anh hứa tặng em đôi gối
Thêu quan họ tứ thời trăng
Để mỗi tối gối ru em ngủ
Anh hứa dìu em qua cầu gió
Cõng em qua sông mưa
Đò khẳm tình sam quấn quýt
Anh hứa đôi ta mùa gặt
Nếp cho đời là nếp cái hoa vàng
Tẻ cho đời là tẻ xoan tẻ dự
Anh chỉ xin tình một điều
Chợt đôi lúc anh lạc mê lạc lú
Em hãy là Bồ Tát khoan dung
(99 khúc tặng Liên)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét