Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

Thơ NGUYỄN MINH KHIÊM

Thơ
NGUYỄN MINH KHIÊM


Rừng lặng


Tiếng quạ nhiều hơn tiếng người mời rượu

Không lường trước thú dữ và gai nhọn
Không phải cây nào cũng nhiều quả chín

Nhận ra mùi hương thật của một loài hoa không dễ


Quả độc thường rất đẹp

Chim quý khó nhìn thấy

Mối lặng im nhưng có thể làm sụt cả ngọn đồi

Nấm và rêu biết từng đám mây báo bão


Cọp không phải loài ác thú săn mồi duy nhất

Suối gào thét nghìn năm vẫn khuôn mặt cũ

Lối ta đi mở qua nhiều hang động

Ta súc miệng bằng bao nhiêu truyền thuyết bí ẩn


Phải có một cuốn từ điển mới

Về một khu rừng lặng.


20.10.2012

Đồ chơi


Vào quày bày bán đồ chơi

Gặp tinh hoa đủ mọi thời ngổn ngang

Vỏ ốc bày với ngai vàng

Địa ngục bày với thiên đàng kề bên

Quỷ sứ bày với thần tiên

Cùng bột màu phẩm, cùng tiền như nhau!

Đủ bốn biển, đủ năm châu
Nâng lên, đặt xuống…những câu bọt bèo!
Ngả giá dược mọi vương triều

Đồng tiền ném xuống là xiêu mọi thời!

Chẳng gì cả, chỉ đồ chơi
Sao lòng xoáy xiết hơn nơi thác ghềnh!
Ngẩn ngơ mình tự hỏi mình

Bao nhiêu năm nữa sẽ thành đồ chơi?


2003

Gã nhà quê ngốc nghếch

Ta là gã nhà quê ngốc nghếch
Cứ tự đổ thêm dầu vào khoảng lặng im
Còn chút riêng tư nào bật diêm đốt nốt.
Đời thích ngắm những ngọn lửa tàn tro
Bị mê hoặc bởi những câu thơ rất nhiều đom đóm
Tự vỗ tay khi tìm được cái giá đắt đã từng phải trả
Hút tinh lực thời gian như hút rượu cần
Men trang trí những câu thơ vàng vọt.
Dựng rất nhiều triết lý quanh chỗ mình ngồi
Dưới mỗi ngôn từ khoan bao nhiêu cái giếng
Lặn qua kiếp người để thưởng thức chiều sâu
Đem ảo giác chặt bày phân chia cân đo đong đếm
Lôi bồ hóng than tro bày ra ánh sáng
Kết án chung thân kết án tử hình!
Đêm ngắn hơn tiếng đì đùng súng nổ.
Tát cạn mọi vũng đời
Cáo phó những bí ẩn nằm sâu dưới lớp bùn ký ức
Bắt được ý nghĩ của mình mà mừng như bắt trộm
Mình tự cắn câu rồi tự giật lên
Vùng vẫy bao lần không sao gỡ được.
Những câu thơ chưa xuất viện lại vào
Băng bó mãi những vết đau nhân thế.
Chia đêm ra chi chít những căn buồng
Cho những bất lực cuộc đời làm boong ke trú ngụ

Cho những điều không giãi bày được làm chỗ thăng hoa

Kiến tạo ngôn từ khinh bạc cao siêu

Tưởng là những lâu đài kỳ tác !

Ta là gã nhà quê ngốc nghếch
Tự biến thành lưỡi hái
Gặt mọi thứ đời mình phơi trên miệng thế gian

Để thiên hạ xảy sàng cất làm tài sản riêng của họ.


19.8.2011


El Nino


Ai cũng biết hạn hán kéo dài
Những lòng hồ nứt nẻ
Những dòng sông kiệt nước
Những đồng cỏ biến thành sa mạc
Động vật, gia súc chết
Chết như bị tuyệt chủng trên mặt đất
Nhưng tất cả nhưng hiện tượng ấy
Không thay đổi được tiếng mở nắp bia
Không thay đổi được
Những chỗ ngồi trong căn phòng VIP
Ai cũng biết nước biển dâng
Một số hòn đảo xinh đẹp sẽ biến mất
Một số thành phố ven biển sẽ biến mất
Một số cánh đồng trồng lúa sẽ biến mất
Nhưng tất cả những hiện tượng ấy
Không thay đổi được tiếng mở nắp bia
Không thay đổi được
Những chỗ ngồi trong căn phòng VIP
Mặt đường nóng lên
Hàng nghìn bàn chân không đứng yên được nữa
Những cái đầu nóng lên
Những cái miệng không để yên được nữa
Nhưng những tiếng mở bia
Những chỗ ngồi trong căn phòng VIP
Vẫn không tin En Nino là có thật.

28.10.2012

Thơ Nguyễn Minh Khiêm/ Tác giả gửi bài


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét