Chủ Nhật, 13 tháng 1, 2013

Thơ LƯU HOÀNG KHÁNH

Thơ
LƯU HOÀNG KHÁNH

Quê

Hiện dần cây gạo hoa dâng đỏ
Lối mòn, kè đá xếp chân đê
Quán nhỏ đơn sơ tranh phác thảo
Xa xôi đến mấy cũng tìm về
Muôn thuở đò nghiêng trăng gối bãi
Bè xuôi thong thả chở theo chiều
Mẹ ngồi giặt áo lan sóng bạc
Một đời dòng nước cuốn trong veo
Ta đã qua nhiều sông biển rộng
Nhịp cầu thế kỷ, con tàu sang
Nhưng chẳng thể lòng ta đi khỏi
Bóng gạo bên sông đổ thắm làng.

Hoa mua
Dìu dịu thung xa rụng tím trưa
Bàng hoàng xa xót với ngày xưa
Đời mải ngước theo hồng lửa phượng
Để giờ luyến tiếc trước hoa mua.

Vĩnh biệt một nhà văn
Tôi đến chậm
Ngày cuối đông rét mướt
Phảng phất trầm hương
Siêu thoát một linh hồn...
Thế là hết
Những buồn vui khôn dại
Giữa nhân gian biên cải trầm luân
Hạt cát nhỏ trong muôn ngàn hạt cát.
Cũng vừa đủ
Những bòng bong lốc cuốn
Quân tốt quân xe lạc bước cuộc cờ
Mộng thiên đàng khiến đời thực lơ ngơ
Tôi như thấy phận người đau trượt ngã.
Và mải miết
Những cơn say thái quá
Bước ngược xuôi khuya sớm chốn kinh kỳ
Theo thời gian như lũ xiết trôi đi
Nào kịp thấy đúng sai trong luận chiến?!
Giờ lặng lẽ
Trăm vòng hoa viếng
Chút tiếng tăm
Có ấm được nấm mồ?
Khi con người nhỏ bé trước hư vô
Tưởng cũng đủ
một đời văn đã sống!...
.
Lưu Hoàng Khánh
169p, phố Tây Sơn, Đông Đa, Hà Nội
ĐTNR: (04)38573247 - DD:01682414177
HXH gửi qua eMail

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét