Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

Chùm thơ viết về sự kiện Tiên Lãng Hải Phòng


Nhà thơ Triệu Lam Châu tâm sự: “Việc tổ chức Liên hoan thơ Châu Á – Thái Bình Dương vào dịp đầu xuân Nhâm thìn vừa qua tại Quảng Ninh và Hà Nội, đã được Hội Nhà văn Việt Nam lên kế hoạch và chuẩn bị chu đáo từ lâu. Và Liên hoan thơ này đã diễn ra thật thắm tình hữu nghị, đoàn kết, hợp tác và hoà bình. Có thể gọi là thành công. Nhưng… cuộc đời sao lại có chữ nhưng oái oăm thế này cơ chứ?... Thực ra tôi đâu có trách gì Hội Nhà văn đâu (hơn nữa tôi cũng là một hội viên của Hội)… Nhưng… thôi thì, lòng mách bảo gì, mình cứ mạnh dạn thổ lộ bằng tác phẩm của mình về một vấn đề đang nóng bỏng trong cõi lòng của người dân cả nước. Đó là vấn đề người nông dân Đoàn Văn Vươn bị cướp đất ở Tiên Lãng, Hải Phòng…Và tôi có bài thơ “Thế rồi…”, xin trân trọng gửi tới bạn đọc yêu quý”


THẾ RỒI…

TRIỆU LAM CHÂU

Một người nông dân ở Tiên Lãng, Hải Phòng
Chống lại lũ cường hào cướp đất
Tết đến, xuân về bị nhốt trong song sắt
Ngôi nhà cũ dịu lành bị tàn phá tan hoang

Bà con thương tình giúp vợ con anh
Dựng lên một túp lều nho nhỏ
Trên nền gạch vỡ
Nơi trú ngụ một niềm tin
Tưởng chừng cũng bị vỡ…

Căn lều nhỏ như trái tim
Phập phồng bên đầm
Chan chứa bao nỗi niềm
Của người dân cả nước
Một vệt nồng công lý cuối đại dương…

Thế rồi
Ngôi lều nhỏ trái tim bên đầm
Cũng bị lũ côn đồ ngang nhiên dập nát
Công lý cũng bị dồn tới chân tường…

Thế rồi
Liên hoan thơ Châu Á – Thái Bình Dương
Vụt sáng lên đúng dịp xuân chói ngời rạng rỡ
Trên mảnh đất Quảng Ninh văn hiến ngàn năm
Láng giềng của Hải Phòng

Bao vần thơ, tham luận vô song
Về Hợp tác – Hoà bình – Hữu nghị
Lồng lộng toả hào quang
Một góc trời Châu lục…

Thế rồi
Một Liên hoan thơ quốc tế
Không hề có một dòng
Về người nông dân hiền lành bị cướp đất
Bị nhốt trong song sắt
Ở Tiên Lãng, Hải Phòng…

Tuy Hoà, Phú Yên, chiều 25 – 2 – 2012
.



THƠ CON CÓC MINH OAN
CHO ÔNG BÍ THƯ THÀNH ỦY HẢI PHÒNG

NGUYỄN YÊN THẾ

Bài nói chuyện của Bí thư tỉnh ủy Hải Phòng tại CLB Bạch Đằng: “báo chí nói sai, ghép ảnh, có biểu hiện bôi nhọ, có bậc lão thành nói không chuẩn; ông Vươn xây nhà không trong quy hoạch, trốn nợ thuế, không có tý công tích gì…"( Theo Blog Cu Vinh)

Tôi không có lý do để dự cuộc gặp mặt của các cán bộ lão thành đất Hải Phòng
không được trực tiếp nghe những gì ông nói
điều mà clip quay lén được kia chắc cũng chỉ là "ghép ảnh"
( thời kỹ thuật số mà lị, ông có khoahọc kỹthuật làm hậu thuẫn hiệu nghiệm lắm )
rất có thể bị truy tội giả mạo hay làm lộ bí mật Quốc gia!
Nhưng thôi, chẳng cần tranh cãi về chuyện này
chuyện nhỏ như con thỏ
bởi nếu đúng là ông có nói như vậy
thì người nghe đã hiểu sai ý ông
không biết đọc ở đằng sau những gì ông muốn truyền đạt và dạy dỗ!
Một cán bộ chính trị cao cấp như ông
mỗi lời nói ra đều có thể trở thành khuôn vàng thước ngọc
và chứa đựng đằng sau chúng những thông điệp quý giá dành cho Nước cho Dân
tôi xin mạn phép ông giải mã những thông điệp ngầm sâu ấy
đặng giúp những người non nớt về chính trị như tôi có thể trưởng thành
trong cuộc đấu tranh vì quyền lợi của Dân của Nước...

***

Thưa các cụ các bác, trước hết, cần phải nện đạn AK hay nã pháo
chứ không phải đạn hoa cải hoa cà
vào miệng những kẻ to mồm, những kẻ mệnh danh nhà báo
dám phá hoại lòng tin thiêng liêng của cán bộ và dân chúng nhiều địa phương
với những người cầm cân nảy mực
trên mảnh đất Hoa phượng đỏ Anh hùng từng đi vào nhạc họa thơ ca
các vị thực láo xược
kẻ cả những vị nguyên là này nọ mà tôi lịch sự gọi là đồng chí cùng mỹ từ hóa: "nói không chuẩn"
đã dám bênh vực những kẻ dân đen con đỏ chỉ là những con tốt trên bàn cờ tiến lên chủ nghĩa xã hội tươi đẹp
và chĩa mũi dùi sắc nhọn vào những người có trách nhiệm thúc đẩy sản xuất và ngày đêm canh giữ vùng biển tiền tiêu...
thử hỏi:
nếu kẻ thù của chúng ta đang lăm le xâm phạm bờ cõi cùng chủ quyền biển biết được mâu thuẫn nội bộ đau xót này
sẽ nhảy cẫng lên ca bài "Vầng trời Đông" và "nỉ hảo, nỉ hảo"các đồng chí!
Tôi đang có ý định đặt ra những giải thưởng văn nghệ với số tiền thưởng mà nhiều văn nghệ sĩ vốn đói rách mằm mơ cũng không thấy
để trao cho những cho những tiếng hát chân thành ngợi ca-
không phải ngợi ca lãnh đạo- đừng có vội xuyên tạc
mà ngợi ca chiến công của những người dũng cảm lấn biển, chinh phục thiên nhiên
dĩ nhiên phải là những công dân gương mẫu
biết lắng nghe và biết thấu hiểu cho tâm tư cùng bao nỗi gian nan của những người lãnh đạo
trên sự nghiệp hoạn lộ chông gai được xây lên bằng mồ hôi xương máu của đồng chí đồng bào!
Những đồng chí thân thiết của tôi (và chúng tôi )
dù có chót gặm tí đất đai hoặc làm trệch pháp luật đi chút ít
tôi cũng phải tìm cách xuê xoa
biến to thành nhỏ
biến nhỏ thành không có gì
vì đó cũng là một cách ngầm tưởng thưởng
cho công sức "khuyển mã" bấy lâu phục vụ công quyền
Vậy mà những kẻ to mồm (xin lỗi các nhà báo "chân chính")
cứ châu châu vào làm tan hoang mọi sự
làm méo mó lòng tử tế của tôi!
Còn cái anh chàng Vươn tội nghiệp kia nữa
thực chẳng biết điều!
làm ăn được thì cũng phải biết nhìn lên, biết trông trước trông sau
ông cha ta dạy rồi: "Sởi lởi trời cho"
sao cứ chỉ biết cúi mặt cho biển, bám lưng cho trời
mà không nhìn thấy bao kẻ thèm thuồng rỏ rãi
bao kẻ ăn không ngồi rồi chực dây máu ăn phần
sao không biết quỵ lụy với các ông to trong xã trong huyện để kết bè kết cánh?
đã có mấy chữ "Đoàn kết là sức mạnh" làm bình phong còn mạnh hơn mọi đê bao của anh ta và hàng xóm!
Tôi nói: anh ta trốn nợ thuế, không có tý công tích gì, thì cần phải hiểu rằng:
tôi đang ngầm trách anh ta không biết cách ứng xử, nên phán xét như thế là còn quá nhẹ!
Âu cũng là một bài học đạo đức thời hiện đại
dù có lướt hàng trăm trang mạng cũng không thể nào học được cho ra hồn
nếu không thực tâm cúi đầu chiêm nghiệm !
Nhưng nếu anh ta biết xám hối
tự nhận tội lỗi- cả lỗi to lẫn lỗi nhỏ, cả lỗi quá khứ lẫn lỗi mới đây
với một thái độ thật thành khẩn
tôi sẽ chỉ thị cấp lại cho anh ta toàn bộ đất đai
bồi thường toàn bộ mất mát cả vật chất lẫn tinh thần
sẽ chỉ thị cho Tòa án gỡ bỏ ngay tội danh "Giết người thi hành công vụ"
và phong ngay cho anh ta là người Anh hùng
trong cái thời buổi than ôi rất hiếm Anh hùng!
tôi- thủ lĩnh tối cao của một tỉnh
xin thề trước linh hồn biển cả!
Nhưng than ôi!
ai có thể hiểu thấu cái tình thương tôi dành cho dân đen bất hạnh Đòan Văn Vươn?
ai có hiểu thấu tấm lòng trăn trở cho Dân cho Nước của tôi?

Nguyễn Yên Thế
.


MÙA XUÂN ĐÃ ĐẾN

VÀ NỖI ĐAU CÒN LẠI


Nguyễn Thị Hồng Ngát 

Mùa xuân đã đến 
Sao lòng không thấy hân hoan như mọi năm?
Sao lòng trĩu nặng làm vậy?
Con chim nhỏ lẻ loi vẫn về hót ở đầu hè như ngày nào
Sao lòng không thấy thanh thản để lắng nghe
Sao ngực mỗi ngày cứ dâng lên  đau tức
Nhà bên cạnh cãi nhau vì cô vợ bị anh chồng phản bội
Những lời lẽ ngọt ngào trong bức thư anh chồng gửi cho gái
Như ngàn mũi tên đâm vào trái tim cô
Cô bảo như vậy còn đau hơn cả khi cô nhìn thấy họ trần trụi
Không nỗi đau nào giống nỗi đau nào
Nhưng lại có chung một trái tim tan nát
Những nỗi đau riêng tư liệu có đau hơn nỗi đau của người
nông dân mất đất
Người nông dân lam làm  xưa - sao nay lại bỏ hết cả công việc
Lên ngồi kêu ở trước cửa quan...
Cơn dư chấn từ Tiên Lãng dóng lên một tiếng chuông bàng
hoàng
Khiến những người có lương tri không thể ngồi im được mãi...

Mùa xuân  đến vườn phải xanh cây trái
Sao nỡ phá tan  khiến vợ xa chồng
Khi người nông dân không còn đất gieo trồng
Họ biết lấy gì để ăn lấy gì để sống?
Điều tưởng giản đơn như hơi thở
Giản đơn như cuộc đời cần có yêu thương và chung thủy
Giản đơn như ngôi nhà sinh ra
Dù bé nhỏ nhưng đó là tổ ấm
Không ai được quyền phản bội lại nó
Đùa cợt với nó
Phá bỏ nó dù bằng bất cứ lý do nào
Đó là tội ác
Và sự trừng phạt
Sẽ không thể lường trước được

Không có hậu quả nào mà không có nguyên nhân
Mùa xuân nhẽ ra là rất đẹp nhưng lại buồn khôn xiết...

Cuối tháng 2-2012
.

Vài lời gửi một nhà thơ Hải Phòng trước khi tấu thơ hài: “Anh Thanh Tùng ơi, cùng sống ở Sài Gòn nhưng tôi dễ gì gặp được anh. Đã 2 năm tôi không đến cuộc “gặp gỡ cuối năm” nên cũng chẳng gặp được những nhà thơ nhà văn mình còn muốn “nhìn mặt”. “Thương” anh quá, và “thương” mọi người Hải Phòng trong những ngày tháng ê chề vì vụ Tiên Lãng này. Tôi chỉ học ở Hải Phòng có một năm lớp Bảy và tháng đầu của lớp Tám (1962-1963), lâu nay thấy Hải Phòng sang, Hải Phòng giàu, Hải Phòng “chỉ biết nghển đầu” nên không dám “bắt quàng làm họ”, nhưng nay, trong cơn “bão táp búa rìu” mà Hải Phòng đang hứng chịu, tôi lại muốn “nhận quê” để được “chia cay đắng” với anh. Anh Tùng ơi, “cái thời lắm quỷ nhiều ma/ thơ tình gác lại chuyển qua thơ hài”, nghĩ vậy nên tôi đã tập tọe học làm “thơ hài”, cho dù “thơ tình” học vẫn chưa đâu ra đâu, chỉ như “đánh cờ chưa sạch nước cản”. Anh đọc chơi mấy câu “vần vèo nôm na - thơ ca đ’… phải” này nhé, như một sự cảm thông của tôi với anh và những người Hải Phòng khác đang cư ngụ tại Sài Gòn. “Nói lái” theo kiểu phía Bắc là “phỏng hài”, phía nam là ”hỏng phài”, tôi “chơi kiểu Bắc” để tránh chữ HỎNG, dù thật ra nó đã HỎNG từ lâu rồi”


HẢI PHÒNG CHỐI PHĂNG:
KHÔNG PHẢI QUÊ TA “PHỎNG HÀI”



NGUYỄN THÁI SƠN


Con tôi lắm bạn nhiều bè

trường trên lớp dưới cặp kè với nhau

đứa vịn trước đứa ôm sau

bạn nghèo vẫn mến bạn giàu càng yêu

bồ bịch thuộc cỡ…hơi nhiều (kém xa bác Thanh Tùng và…bố)

chăm ngoan học giỏi

sớm chiều ríu ran…


Miệng mếu máo, mắt…chứa chan

bạn bè lảng tránh

                      - “tan đàn xẻ…trâu”
- tớ nào có tội gì đâu ?

- quê mày “Đuổi Chợ” “Rào Cầu” “Cấm Sông”,

(chợ Đuổi, cầu Rào, sông Cấm quê Thanh Tùng)

cỡ tuổi bác đáng bậc ông

mà thiếu nhân tính, vẫn không nên người !...


Vỗ về con, méo miệng cười:

“tao đây, mày tưởng hổ ngươi kém à ?

chỗ đông - cúi mặt lảng xa

chối phăng: không phải quê ta…Phỏng Hài !...


Thơ Nguyễn Thái Sơn

.

SÚNG HOA CẢI
VÀ NHỮNG VIÊN ĐẠN MỒ HÔI



THANH TÙNG


Những gì cần đến đã đến
Dẫu vài viên hoa cải không cản nổi nhiều bàn tay đập nhà, cướp cá


Từ tình yêu đất đai chân thật

Anh giương súng uy nghiêm

Không phải bắn ra đạn chì

Mà bắn ra những giọt mồ hôi nhọc nhằn chắt chiu bao năm tháng


Và cũng chính những viên đạn mồ hôi ấy

Đã phá tan nỗi sợ hãi của riêng tôi!

.
Viết cho Đoàn Văn Vươn, tháng 2-2012


Trang thơ này tải từ nguồn Lethieunhon.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét