Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

Thơ TRẦN THANH PHƯƠNG

 

Thơ
TRẦN THANH PHƯƠNG

NÓN NGỰA PHÚ GIA

Em về làng nón Phú Gia
Mua chiếc Nón Ngựa làm quà tặng anh
Từ che mưa nắng mà thành
Cũng nòi nón lá vinh danh con người
Làm ra cái Đẹp để đời
Đưa chân du khách về chơi Cát Tường

Không như nón Huế dễ thương
Cho em tạo dáng trên đường làm duyên
Nón này khi đã đội lên
Đã thành "quyền quý" ngự trên ngựa rồi
Cho nên đừng lấy làm chơi
Kết tinh ước nguyện một thời đó anh
(Trai tài trong cuộc đua tranh
Chẳng ai không muốn lưu danh bao giờ?)

Đội lên đầu
thử
lạ chưa
Bỗng nghe tiếng ngựa ngày xưa hý về
Nón này trai đội gái mê
Làm nên thương hiệu làng nghề quê ta!

  
VAY

Không nghèo nhưng vẫn cứ vay
Để cho trọn kiếp trời đày làm thơ
Người khôn vay cái ngu ngơ
Người sành vay cái thẫn thờ của "nai"
Trai vay gái, gái vay trai
Cứ vay cuộc sống, vay hoài không thôi...

Ta vay cái Đẹp ở đời
Trả bằng châu ngọc lời lời gấm hoa!

Thơ Trần Thanh Phương  
 Nguyễn Văn Hòa đọc chọn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét