Thứ Hai, 27 tháng 2, 2012

Chùm thơ viết về sự kiện Tiên Lãng Hải Phòng, 2.



GỬI VỀ TIÊN LÃNG

Chu Văn Keng

NGẪM...?

Hai câu thơ của Bảo Sinh
Ngang tầm tâm thức…sánh bì ca dao:
“Ra đường sợ nhất Công - Nông
Về nhà sợ nhất vợ không mặc gì“
Bảo Sinh ơi! Ông thật tài
Thời đại thâu tóm…nói gì hôm nay?
Ông dùng “sợ nhất“ thật hay!
Lại còn thật đúng…hiện nay dân mình
Thơ ông sao ngẫm…thấu tình
Nhưng vẫn đạt lý để đời…tạc ghi!

HỌA ĐỜI

Trở trời nhìn gió quẩn mưa
Cầm tay em dắt...chắc chưa, ở đời?
Gió mưa đã trả hộ lời
Mong manh là vậy…cùng đời ngẫm suy
Thả hồn nơi chốn Biên Thùy
Vọng Phu còn đó…Biên Thùy vẫn đây
Sự đời chóng vánh vơi đầy
Mong manh góp lại…Thêm  dầy đức tin

GIÓ HOANG

Ghét ơi là ghét gió hoang
Cứ nhè xao xác, thổi loang sang... đời
Gió hoang có hiểu lòng trời?
Bao dung bù đắp,  đầy vơi tháng ngày
Nhưng đời luôn lẫn tỉnh say
Lợi danh- Danh lợi, loay hoay kiếm tìm
Luân hồi đổi kiếp nổi chìm
Vui buồn thế sự, đức tin phập phồng
Gió hoang còn chút tình không?
Thổi đời xao xác, lại hồng hoang xưa….
Berlin, những ngày đầu năm 2012

Chu Văn Keng - Berlin
E-Mail: cv-keng@gmx.de



HẾT THUỐC

Thủy Nguyên
.
Giật mình nghe lính của ông
Càng giật mình khi nghe ông tỏ nhời
Ông Thành là ông Thành ơi
Bí thư sao nói những lời thật kinh
Cán bộ cao cấp triều đình
Sao ông không sợ dân khinh, chửi thề
Sao ông vẫn nhịp một bè
Loanh quanh chối tội, chắn che quân mình!
Ôi thôi “kiểm điểm phê bình”
Ôi thôi “nghiêm túc” lình nhình đến hay
Nghe ra một kiểu tớ thầy
Trời bằng vung, đám dân cày, chấp chi!
Đường ta thì ta cứ đi
Miệng ta cứ nói, tay thì cứ vung…

Đúng ông bị bênh tâm thần
Mới bảo các Cụ “hùa cùng thằng Vươn”?!
Lẽ nào các cụ ươn hèn
Lẽ nào báo chí lèm nhèm như ông
Bí thư Thành ủy Hải Phòng
Dân hỏi “sao thế?”- động lòng thế gian!
Đâu rồi một đảng vì dân
Đâu rồi phục vụ, mà tâm tâm xà
Vì biết đâu đó như ta
Hay vì đã trót trét ra cho đầy
Mà ông nói chuyện bài bây
Dân nghe thất vọng lắm thay hỡi Thành
Đang kỳ chỉnh đốn chỉnh quân
Hay muốn chơi trội “lập công” trận này!
Nghe mà thối ruột lắm thay
Dưới ông bao kẻ chung tay ăn thề
Mà cùng giọng điệu ê chế
Mà cùng ngoắt ngoé “vụng về” khôn ranh!

Khôn thì từ chức đi anh
Để còn một chút thanh danh ở đời
Cho con cho cháu nó vui
Đỡ thân tủi hổ cái thời “Vinh Quang”!
Cái thời Cống Rộc bẽ bàng
Ngỡ rằng thắng lớn, quan tham chạy… dài
Đường về Cống Rộc rợn người
Bao quân cưỡng chế một thời còn kia!
“Bảo vệ chế độ” thôi ư?
“Bảo vệ Đảng” nữa, còn chừa dân ra!
Coi dân như địch gần xa
“Nội xâm” mới dám trị đè dân thôi!
Ông mang “phản động” dọa người
Nghe ông các cụ buồn cười lắm thay!
Họ nên mới kiến nghị ngay
Cách chức ông, thật thương thay ông Thành!

Bỏ đường dài, lội đường quanh
Ông ơi vào viện tâm thần đi thôi!
- Ta đây vốn tự con trời
Đừng ngu ngon ngọt đem nhời dụ ta
Đường ta tiến hãy còn xa
Không đây thì đó…, thât mà, hãy xem…
- Thế thì hết thuốc rồi em!!!
Thuốc lào Tiên Lãng nhớ đem theo cùng!
.
26-2-2012
.


ĐỒNG DAO HẢI PHÒNG


Hà Văn Cốt

Thấy trên Blog Bọ Lập có câu :
Tin đâu như sét đánh ngang
 Ông Thành đang tốt chuyển sang cù nhầy
Ở Hải Phòng, từ tết đến nay truyền trong dân gian câu này. Nó vừa là câu đối, lại như một lời đồng dao, và lại như một lời chú. Xin chép ra đây để mọi người cùng đọc và cùng và suy ngẫm.
 Câu đó như sau:
 Tiễn Tân Mão súng hoa cải Vươn xa ngàn dặm
 Đón Nhâm thìn sóng Bạch Đằng Thành bại từ đây.
Tiễn Tân Mão, súng hoa cải Vươn xa ngàn dặm, thậm chí lan cả thế giới thì rõ rồi. Nhưng Xuân Nhâm Thìn sóng Bạch Đằng có làm Thành bại hay không, mời bà con chờ xem, chờ xem.







NGỌN LỬA ĐỒNG NỌC NẠN LẠI CHÁY LÊN…

Hồ Bá Thâm

Ngọn lửa Nọc Nạng cháy hồng
Vẩn cứ âm ỉ, ỉ âm bao đời
Trăm năm là mấy kiếp người
Khai hoang lập ruộng chơi vơi bão bùng
Quân đâu đến cướp quá chừng
Căm thù uất hận máu đồng chảy loang
Liều mình đâm giặc một phen
Rơi vào tù tội bao phiền lụy đau!
Cường hào tham máu sang giàu
Thực dân ức hiếp biết đâu mà lường!
Cánh đồng ngùn ngụt hờn căm
Trời như thấu cảnh tang thương máu đào…
Lòng ai Trung Nghĩa bút cao
Đằng đằng sự thật đớn đau thế này
Chánh tòa đứng giữa ban ngày
Cảm thương…
                   ra lệnh…
                                 thả ngay cáo tù!

Một trời ngập gió tự do
Mừng vui nước mắt dân ta ngập tràn
Ngọn lửa Nọc Nạng run run
Ngọn lửa bác ái, như còn mãi soi …
Gần trăm năm mấy kiếp người
Vẩn cứ âm ỉ bao đời còn đây
Ngọn lửa phản kháng giặc Tây
Phản kháng áp bức có ngày bùng lên
Thành “súng hoa cải” Văn Vươn…
Ngọn lửa nhân ái có còn như xưa?
Công bằng, chính nghĩa có về?
Bao nhiêu luật pháp cũng vì dân thôi!
Ngọn lửa Nọc Nạng cháy rồi
Người dân yêu nước bồi hồi con tim…
Đoàn Văn Vươn còn tù oan
Trái tim lạnh của bao quan, không hồn
Ngẫm xưa thăm thẳm nỗi buồn
Lấy thơ thắp lửa cháy hồng trời cao
Lửa đồng Nọc Nạng còn đâu
Kẻ không tim óc cái đầu trơ trơ!!!
Lấy lửa Nọc Nạng làm thơ
Mài sắc ngọn bút để chờ… quan tham!
.
18-2-2012
Chùm thơ trang này nguồn từ Trannhuong.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét