THƠ KINH THÀNH CỔ TÍCH
NGUYỄN NGUYÊN BẢY
NƠI ẤY
Nơi ấy các cô gái đều là tiên nữ
Áo quần mớ bẩy mớ ba
Yêu nhau bắc cầu giải yếm
Nơi ấy cốm Vòng gói lá sen xanh
Chuối đổ mầu trứng cuốc
Heo may thu vào từ năm cửa ô
Nơi ấy
Tôi là đứa trẻ đẻ rơi
Mẹ trảy hội trên cầu giải yếm
Các bà tiên chuyền tay nhau bú mớm
Chuyền tay nhau hát hò
Chày Yên Thái tôi nghe
Trái bàng rơi tôi nhặt
Gạo làng Gióng tôi ăn
Sông Cái lắm thủy thần
Rằm Mồng Một dâng hoa chùa Bộc
Nơi ấy
Các bà tiên dạy tôi biết khóc
Các bà tiên dạy tôi biết cười
Các bà tiên cho tôi giấy bút
Dạy tôi vẽ lên trời hình Rồng thăng
Dạy tôi chép chữ thành vần
Dạy tôi làm chồng làm vợ
Năm ấy sấm Trạng Trình ran nổ
Trời thật nhiều đạn bom
Nơi ấy lẽ Càn Khôn
Các bà tiên lần lượt về mây trắng
Con đưa mẹ đến đầu cầu giải yếm
Mẹ trắng vào mây
Mẹ thăng vào gió
Mẹ đi trảy hội Tiên Rồng
Nơi ấy
Đào Nhật Tân nở chấn Cửa Đông
Áo trấn thủ phủ rêu Cửa Bắc
Kèn tầu hừng hực Cửa Nam
Quốc ca hát đỏ sông Hồng
Nơi ấy là Kinh Thành Cố Tích
Nơi ấy là đời tôi.
Nơi ấy các cô gái đều là tiên nữ
Áo quần mớ bẩy mớ ba
Yêu nhau bắc cầu giải yếm
Nơi ấy cốm Vòng gói lá sen xanh
Chuối đổ mầu trứng cuốc
Heo may thu vào từ năm cửa ô
Nơi ấy
Tôi là đứa trẻ đẻ rơi
Mẹ trảy hội trên cầu giải yếm
Các bà tiên chuyền tay nhau bú mớm
Chuyền tay nhau hát hò
Chày Yên Thái tôi nghe
Trái bàng rơi tôi nhặt
Gạo làng Gióng tôi ăn
Sông Cái lắm thủy thần
Rằm Mồng Một dâng hoa chùa Bộc
Nơi ấy
Các bà tiên dạy tôi biết khóc
Các bà tiên dạy tôi biết cười
Các bà tiên cho tôi giấy bút
Dạy tôi vẽ lên trời hình Rồng thăng
Dạy tôi chép chữ thành vần
Dạy tôi làm chồng làm vợ
Năm ấy sấm Trạng Trình ran nổ
Trời thật nhiều đạn bom
Nơi ấy lẽ Càn Khôn
Các bà tiên lần lượt về mây trắng
Con đưa mẹ đến đầu cầu giải yếm
Mẹ trắng vào mây
Mẹ thăng vào gió
Mẹ đi trảy hội Tiên Rồng
Nơi ấy
Đào Nhật Tân nở chấn Cửa Đông
Áo trấn thủ phủ rêu Cửa Bắc
Kèn tầu hừng hực Cửa Nam
Quốc ca hát đỏ sông Hồng
Nơi ấy là Kinh Thành Cố Tích
Nơi ấy là đời tôi.
.
TỰ HỌA TUỔI THƠ
Chưa cười đã thấy răng
Mà lại hay cười
Chưa nhìn đã thấy mắt
Gằm gằm nỗi gì sau đít chai ?
Đêm ngủ gối đầu chữ nghĩa
Mớ ngày thành một xướng ca
Cô giáo phạt tội ngơ ngơ
Sáng sáng tới sân trường quét lá
Cô ơi tội mẹ em quá
Giọt khóc lau khô còn ngấn lệ buồn
Bạn bè đùa gọi chàng Trương
Ai chịu làm nàng Mỵ ?
Thơ tình học trò vì thế
Bẩy sắc cầu vồng em
Mắt nhìn đâu cũng Mỵ Nương
Xanh mướt cỏ triền đê sông Cái
Nhớ ngày tuổi thơ xa mãi
Sân trường háo hức chim bay
Trương Chi hát lời giã bạn
Mỵ rút khăn tay
Cô giáo rút khăn tay
Bạn bè ủ tình vạt áo
Tình đầy ngực
Âm thanh đầy sông
Sông đầy thuyền
Có một con thuyền Trương Chi...
TỰ HỌA TUỔI THƠ
Chưa cười đã thấy răng
Mà lại hay cười
Chưa nhìn đã thấy mắt
Gằm gằm nỗi gì sau đít chai ?
Đêm ngủ gối đầu chữ nghĩa
Mớ ngày thành một xướng ca
Cô giáo phạt tội ngơ ngơ
Sáng sáng tới sân trường quét lá
Cô ơi tội mẹ em quá
Giọt khóc lau khô còn ngấn lệ buồn
Bạn bè đùa gọi chàng Trương
Ai chịu làm nàng Mỵ ?
Thơ tình học trò vì thế
Bẩy sắc cầu vồng em
Mắt nhìn đâu cũng Mỵ Nương
Xanh mướt cỏ triền đê sông Cái
Nhớ ngày tuổi thơ xa mãi
Sân trường háo hức chim bay
Trương Chi hát lời giã bạn
Mỵ rút khăn tay
Cô giáo rút khăn tay
Bạn bè ủ tình vạt áo
Tình đầy ngực
Âm thanh đầy sông
Sông đầy thuyền
Có một con thuyền Trương Chi...
.
BÁI TÌNH
Hai cha con ngồi dưới gốc đa Chèm
Con nhặt lá đa cha dạy làm ngựa
Lá đa cha thổi làm kèn
Cha bảo ai trèo lên được ngọn đa
Kèn là đa sẽ vang rền kèn trận
Ngựa lá đa sẽ hóa ngựa thần
Bay lên non cổ tích bái tình...
Thần dạy trai làng trồng lúa
Nương dạy thôn nữ tầm tang
Tình dạy chung tình
Sức mạnh tình cổ nhất
Xác thân hóa thổ thành đê
Ngăn cuồng thủy tặc
Linh thiêng non Tản tình về
Lung linh cổ tích đêm mơ
Lưng đa còng xuống
Cha công kênh con trèo lên ngựa lá đa
Ngựa bay vút ngọn
Kèn lá đa cha thổi vang trời
Gọi bao la cổ tích
Cổ tích ở trong cổ tích
Dọc suốt triền sông Cái sông Con
Đê như yếm thắm
Ngực đôi bờ xanh lúa xanh ngô
Kèn là đa ơi kèn lá đa
Ngày xưa cha thổI
Bây giờ môi con
.
KÝ ỨC CA DAO
Trưa nao sân nắng chang chang
Cò ngoại chân trần trang thóc
Nắng quấn váy cò
Ngoại ngã
Cháu nâng
Ngoại mắng ca dao
Một đời gánh nắng không chao
Nay lưng mới võng nỡ nào nắng nghiêng?
Trưa nao cò đậu cành mềm
Móm mém cối trầu nhìn thương dì Út
Dì Út về nhà chồng
Ca dao gà
Ngoại ngả lá chanh
Ca dao cau
Bổ cỗ
Lá chanh ngoại hát canh cần
Ngoại tiện cau rồng
Ngoại têm trầu phượng
Tĩnh lòng ngoại vấn nhiễu khăn
Cắn cắn tóc đuôi gà dì Út khóc
Ngoại ơi sao mừng lạI khóc ?
Ngoại cười ca dao
Cái cò lặn lội bờ ao
Lặn từ bờ mẹ lội vào bờ con...
Ca dao ngoại hát vui buồn
Lời lời cháu nghe thuộc hết
Nhưng không sao bắt chước được bà
Lúc mắng ca dao
Lúc hát ca dao
Ca dao nao lòng
Này cò này vạc này nông
Không sống tử tế đừng mong thành người.
.
thơ nguyễn nguyên bảy
NXB Văn Học 2010
Hai cha con ngồi dưới gốc đa Chèm
Con nhặt lá đa cha dạy làm ngựa
Lá đa cha thổi làm kèn
Cha bảo ai trèo lên được ngọn đa
Kèn là đa sẽ vang rền kèn trận
Ngựa lá đa sẽ hóa ngựa thần
Bay lên non cổ tích bái tình...
Thần dạy trai làng trồng lúa
Nương dạy thôn nữ tầm tang
Tình dạy chung tình
Sức mạnh tình cổ nhất
Xác thân hóa thổ thành đê
Ngăn cuồng thủy tặc
Linh thiêng non Tản tình về
Lung linh cổ tích đêm mơ
Lưng đa còng xuống
Cha công kênh con trèo lên ngựa lá đa
Ngựa bay vút ngọn
Kèn lá đa cha thổi vang trời
Gọi bao la cổ tích
Cổ tích ở trong cổ tích
Dọc suốt triền sông Cái sông Con
Đê như yếm thắm
Ngực đôi bờ xanh lúa xanh ngô
Kèn là đa ơi kèn lá đa
Ngày xưa cha thổI
Bây giờ môi con
.
KÝ ỨC CA DAO
Trưa nao sân nắng chang chang
Cò ngoại chân trần trang thóc
Nắng quấn váy cò
Ngoại ngã
Cháu nâng
Ngoại mắng ca dao
Một đời gánh nắng không chao
Nay lưng mới võng nỡ nào nắng nghiêng?
Trưa nao cò đậu cành mềm
Móm mém cối trầu nhìn thương dì Út
Dì Út về nhà chồng
Ca dao gà
Ngoại ngả lá chanh
Ca dao cau
Bổ cỗ
Lá chanh ngoại hát canh cần
Ngoại tiện cau rồng
Ngoại têm trầu phượng
Tĩnh lòng ngoại vấn nhiễu khăn
Cắn cắn tóc đuôi gà dì Út khóc
Ngoại ơi sao mừng lạI khóc ?
Ngoại cười ca dao
Cái cò lặn lội bờ ao
Lặn từ bờ mẹ lội vào bờ con...
Ca dao ngoại hát vui buồn
Lời lời cháu nghe thuộc hết
Nhưng không sao bắt chước được bà
Lúc mắng ca dao
Lúc hát ca dao
Ca dao nao lòng
Này cò này vạc này nông
Không sống tử tế đừng mong thành người.
.
thơ nguyễn nguyên bảy
NXB Văn Học 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét