Thơ
CẢNH GIANG
CẢNH GIANG
Trinh nữ Trường Sơn
Em vẫn là bông hoa trinh nữ
Hương bay bay khắp núi khắp rừng
Nươc suối gội đầu róc rách rưng rưng
Tiếng gọi Mẹ vọng vào vách đá
Anh đi tìm em hỏi cây hỏi lá
Con đường xưa hun hút Trường Sơn
Bom đạn xới đào dốc núi chon von
Thành Đại lộ Hồ Chí Minh huyền thoại
Các em gái Trường Sơn xanh mãi
Tuổi 20 vành vạnh trăng tròn
Hoa trắng trong lồng lộng những linh
hồn
Rạo rực tình yêu trong lòng đất mẹ
Xin nhẹ bước cho thời gian lặng lẽ
Ru em tôi giấc ngủ ngon lành
Thành gió thành mây thăm thẳm trời
xanh
Cho mỗi chúng ta nhói lòng nỗi nhớ!
Để mỗi ai cũng nhớ mình mang nợ
Những linh hồn vương vấn Trường Sơn
Soi lại mình càng thấy yêu hơn
Trinh nữ ngát hương con đường một
thưở
KẾT NGHĨA VỚI NGƯỜI DƯỚI
MỘ
Thương tặng liệt sĩ Đặng
Thị Chốc
Bí thư chi bộ, Đại đội trưởng TNXP đoàn 283 Hải Hưng
Bí thư chi bộ, Đại đội trưởng TNXP đoàn 283 Hải Hưng
Em bây giờ :- “ Là em gái của Anh ! ”
Dẫu muộn màng nhưng phần đời còn lại
Một chút sẻ chia những gì mãi mãi
Gửi
ân tình đỡ lạnh chốn âm cung …
Mới biết em cô gái Hải Hưng
Tạm biệt quê hương lên đường cứu nước
Em nằm lại với quê Anh hơn 30 năm trước
!
Cùng trăm ngôi mộ vô danh .
Ôi ! bạo tàn ngọn lửa chiến tranh
Thiêu cháy tuổi xuân một thời con
gái
Em hẹn Mẹ : “- Không ngày trở lại
Ngày giỗ Con là ngày Con ra đi …!”
Em hoá thân vào đất nước khắc ghi
Em hoá thân cho mùa xuân mãi mãi
Cho
quê Anh ngọt ngào hoa trái
Rì rào sông Gianh ru em ngủ giấc
lành …
Không còn người thân ! “ Em đã có Anh ! ”
Có Tổ quốc và trời xanh trên nấm mộ
“Anh
thay Mẹ lo Em ngày giỗ !
Có hương , hoa, và nỗi
nhớ vô cùng …!”
Và từ nay giữa nghĩa trang chung
Trong tình yêu
cho muôn ngàn ngôi mộ
Ấm lòng hơn , “ Anh trai mình đến đó ! ”
Nặng nghĩa tình cùng sông núi GHI ƠN
.
5/9/2009
Ngày 13/01/1973 Đế quốc Mỹ ném bom sát
hại 156 TNXP, bộ đội, công nhân
tại thôn Quyết Thắng , Thanh Trạch , Bố Trạch Quảng Bình.( Tất cả các
liệt sĩ đều chung mộ vô danh )
Ngày 28/3/1972 chia
tay Mẹ lên đường , Em dặn Mẹ , ngày này là ngày giỗ của con .Sau khi bài thơ được đăng trên các
báo: Gia đình cô Đặng Thị Chốc, ở thôn Cổ Dũng, huyện Kim Thành, Hải Dương; Vô
cùng phấn khởi, đã làm thủ tục đưa hài cốt về quê, ngày 30/10/2009, sau 36 năm gia đình tưởng là mộ vô danh.
ĐỘNG THIÊN ĐƯỜNG
Anh đã đến bao nhiêu hang động
Những kỳ quan huyền ảo thiên nhiên
Từ lòng Mẹ ngàn năm tích tụ
Để bây giờ thăm thẵm hang Tiên.
Như hoa thơm trãi khắp mọi miền
Mà Thiên Đường đóa hoa trần thế
Để cho ai bồi hồi giọt lệ ?
Tí tách thời gian thạch nhũ hóa trong
lòng.
Ở ngoài kia nắng gió, bão giông
Giữa lòng em một miền yên ả
Em mượt mà, đắm say từng nhũ đá
Măng nhú lên - thân thể trắng ngần.
Thiên Đường ơi! Vương vấn muôn lần
Ai vén màn the cho vòm hang mát lạnh
?
Nơi chốn bồng lai ngọt ngào Tiên
cảnh
Nồng nàn, ngất ngây,
đằm thắm hết mình.
Nơi giao hòa non nước lung linh
Ai khám phá suối ngầm trầm tích ?
Từng giọt trắng trong, mân mê da thịt
Chảy vào lòng khát bỏng làn môi.
Mai ta về thành phố xa xôi
Ước được mang theo một trời hoang giả
Ước được mang theo tình yêu nhũ đá
Ngọc ngà lung linh, lộng lẫy Thiên
Đường.26/5 Nhâm Thìn (13/7/2012
Thơ Cảnh Giang/ Ngô Minh đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu
Thơ Cảnh Giang/ Ngô Minh đọc chọn
nnb vi tính giới thiệu