ĐÊM THƠ CA BÌNH MINH 5
Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012
Thơ NNB/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 81-90
nguyễn nguyên bảy
THƠ
108 KHÚC TẶNG LIÊN
.
.
81
CHAT VỚI CON GÁI VỀ NHÀ CHỒNG
Cho Nguyễn Lý Phương Ngọc
CHAT VỚI CON GÁI VỀ NHÀ CHỒNG
Cho Nguyễn Lý Phương Ngọc
Chát với nhau thế này có nghiêm không, con
gái?
.
Dạ, nghiêm
Con đang thấy trăng mẹ phủ đầy vai con
Cha ôm trăng thì thầm lời gió
Trong đầu con giấy trắng tinh nở nụ
Chờ chép những lời cha
Vậy chúng ta cùng chát dưới hòa ca
Của trăng và gió
Yêu nhau chẳng biết thế nào là đủ nhỉ
Vái trời cho cha mãi là cha
Để hát dịu dàng cùng mẹ con vằng vặc
.
Dạ, nghiêm
Con đang thấy trăng mẹ phủ đầy vai con
Cha ôm trăng thì thầm lời gió
Trong đầu con giấy trắng tinh nở nụ
Chờ chép những lời cha
Vậy chúng ta cùng chát dưới hòa ca
Của trăng và gió
Yêu nhau chẳng biết thế nào là đủ nhỉ
Vái trời cho cha mãi là cha
Để hát dịu dàng cùng mẹ con vằng vặc
Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012
Thơ Phạm Xuân Trường | |
ÔI CÔNG NÔNG
Thôi rồi cái lũ công nông
Bây giờ nặng nhẹ lại gồng lên vai Trở về cái thuở sơ khai Đồng sâu ruộng cạn rạc rài nông sâu Công nông đấy đi về đâu Còng lưng cha lại làm trâu trên đồng Nước lã thì đổ ra sông Bây giờ xếp xó công nông đi đời Một thời mày đã lên ngôi Giờ thành phế liệu về ngồi gốc đa Đường làng cho đến phố xa Người ta đắp chiếu làm ma cho mày Lệnh ban sửng sốt từ nay Ra đường cấm thấy mặt mày: Công nông. CHÓ ĐÁ
(1)
Đầu làng thì thụp khói hương Mặt trơ trán bóng gió sương dãi dầu Chẳng hề được một tiếng gâu Thản nhiên toạ hưởng cau trầu thế gian (2) Trăm năm bia đá thì mòn Nghìn năm chó đá mặt còn trơ trơ Bao giờ cho đến bao giờ Ô hay phận chó mà thờ cũng thiêng. HOA MAI
Đứa lớn đi nhập ngũ
Trước ngõ trồng cây mai Đứa sau rồi sau nữa Ngõ đã thành rặng mai Hoa mai thành quả mai Quả mai buồn mà chín Như giọt máu bầm tím Lại rụng vào lãng quên Bao nhiêu rồi mùa xuân Bấy nhiêu rồi mùa nhớ Mai đã thành cổ thụ Các con đi không về Xác vàng ấm ngõ quê Chỉ mai là đúng hẹn Những con chim mỏ quẹt Nó hót gì trên kia.
.
LÒNG MÁ
Nắm nhang má xẻ làm hai
Đứa đi quân dịch, đứa ngoài chiến khu Trời còn nín được cơn mưa Má sao nén được giọt thưa giọt dầy Mộ chồng một nén nhang gầy Con hai nấm đất bên này, bên kia Thắng thua ngủ dưới mộ bia Vô danh kia nữa cũng chia cho đều Miền Trung cát trắng nắng thiêu Má quỳ như tạc vào chiều Trường Sơn. Thơ Phạm Xuân Trường/ Trannhương.com đọc chọn nnb vi tính giới thiệu |
Thơ Nguyễn Bảo Sinh
Nhà Thơ Dân Gian duy nhất còn lại ở Việt Nam | |
Theo Hotelchomeo . Ông Nguyễn Bảo Sinh | |
Nguyễn Bào Sinh là nhà thơ Dân Gian duy nhất còn lại ởViệt
Nam. Các bài thơ củaông xuất phát từ những thứ bình dị nhất của cuộc sống và đã
trở nên gần gũi với những người yêu thơ. Tất cả các tầng lớp từ già tới trẻ khi
đọc thơ ông đều thấy tính khôi hài nhưng sâu sắc về ý nghĩa. Nguyễn Bảo Sinh còn
là một nhà văn thiền dân gian với các bài viết về các di chứng lịch sử như Cầu
Long Biên, Ô quan Trưởng, các thú chơi xưa như Chọi Gà trong tuyển tập Thiền
Nhân Giang Hồ Ký hay các bình luận về xá hội thời mở cửa trong tuyển tập Thiền
Dân Gian Thời @. Các tác phẩm của ông đã được đăng trên nhiều báo như báo An
Ninh Thế Giới và nhiều báo khác được nhân dân Việt Nam và các nước yêu
thích.
.
Nghĩ và lo
Nghĩ về con kiến nó bò
Chẳng lo về nỗi con bò trắng răng Nghĩ về cái đẹp ánh trăng Đừng lo thằng Cuội, ả Hằng với nhau Chúc nhau
Mời nhau ăn tiệc ăn nằm
Mấy ai khao bạn bữa ăn khí trơi Chúc nhau chúc đủ mọi lời Mấy ai chúc bạn thành người tốt hơn. Danh
Trăng qua cửa sổ trăng vuông
Gió dẹt mình xuống để luồn mái tranh Con người muốn lọt vào danh Thì mình phải tự ép thành cái tên. Nhân duyên
Nhân duyên đến nhân duyên đi
Chúng mình ngoài cuộc, hẹn gì với nhau Lá trầu chẳng đợi quả cau Tự nhiên tan hợp thành màu nhân duyên Độc thân
Những người quyết chẳng lấy ai
Là người chỉ quyết một hai lấy mình Tương tư trong mọi mối tình Là tương tư chính bóng hình của ta. Nhân cảnh
Ngồi nhìn non bộ đứng im,
Ngắm cá trong chậu, xem chim trong lồng. Cây si bẻ quặt uốn cong, Còn mình tự nhốt vào trong lẽ đời. Sang, về?
Cùng chung một chuyến đò ngang
Kẻ thì sang bến,người đang trở về Lái đò lái mãi thành mê Sang về chẳng biết mình về hay sang Tại sao ?
Trẻ thơ mở trí nhìn đời
Cho nên luôn hỏi những lời: Tại sao? Người lớn nhắm mắt ra vào, Nhờ người dắt hộ, “Tại sao” không cần! Thơ Nguyễn Bảo Sinh/ Trannhuong.com giới thiệu |
Thứ Năm, 28 tháng 6, 2012
Thơ MAI VĂN HOAN
Thơ MAI VĂN HOAN
Mai Văn Hoan dạy văn và thơ, yêu và thơ. Học trò mê
thầy dạy Kiều, mê thơ thấy, nhiều bạn gái mê thơ rồi mê luôn người. Thơ Hoan
bộc bạch, dân giã mà chất chứa lắm... (
Ngô Minh giới thiệu)
ĐẠO VÀ ĐỜI
Tặng sư M.Đ.T.T.A
Tôi ngụp trong cõi thế
Sư ở chốn Huyền Không
Ta chỉ là hạt bụi
Giữa đất trời mênh mông
Sư ăn chay niệm Phật
Gạn đục và khơi trong
Tôi áo cơm tất bật
Suốt một đời long đong
Sư ngắm hoa, thưởng nguyệt
Chốn núi rừng thâm u
Tôi phố phường chật hẹp
Gió tung cát bụi mù
Thơ Thiền sư thoát tục
Thơ tình tôi đa mang
Thỉnh thoảng trên sách báo
Sư cùng tôi chung trang
Bây giờ mới gặp mặt
Danh đã biết lâu rồi
Không không và sắc sắc
Bên nhau đạo với đời
Sư thì còn bận đạo
Tôi thì còn vướng đời
Hẹn một ngày thư thả
Ta phiêu bồng rong chơi...
Thơ Nông Quy Quy
MÀU HOA
DÃ QUỲ
Thuở
ấy dã quỳ mới chớm hoa
Nở
mãi sang đông mới hết mùa
lung
linh vạt nắng trời tha thướt
Về
ngủ trên đồi hoa ngẩn ngơ
Thuở
ấy hồn trong như suối tơ
Gặp
em , cơn gió nhẹ trong đời
Ta
yêu chẳng nói lời hò hẹn
Để
mãi hồn nhiên giọt nắng chiều
Vẫn
nhớ chiều xưa trên đồi hoang
Dã
quỳ nở rộ khúc sông làng
Ô
kìa, tiếng dế trong vòm lá !
Ngắt
vội hoa vàng bối rối trao
Ta
gửi ngàn thương về lối hoa
Màu
hoa vàng nhớ thuở ban đầu
Em
ơi, chiều chảy về nơi ấy!
Gợi
nhớ tình thơ, tuổi mơ ngoan.
Thơ Vuông/ Thơ Tam Giác và Thơ Tròn Vuông
XƯỚNG HỌA TÌNH THƠ
Từ
một giao lưu xướng họa thơ trên trang Hoangxuanhoa. blosspot.com,
Nguyễn Nguyên Bảy viết ngẫu hứng bài thơ: Tôi Vuông, đã được hai bạn thơ
Bùi Thị Sơn (Lai Châu) và Trần Vân Hạc (Hà Nội) có thơ tâm sự chia sẻ.
Dưới đây là trang đăng nguyên văn ba bài thơ đó, mời đọc.
Quê tôi nói gọi là ru
Mụ ru tôi nụ nở từ từ hoa
Lạ chưa chào trẻ sinh ra
Ầu ơ nào cũng...ạ ơi là tròn vuông
Mẹ tròn mà đẻ con vuông?
Vuông tôi chẳng biết nên buồn hay vui
Vuông tròn cũng thế cả thôi
Mẹ cho nút vú bú lời dân ca
Là vuông tôi vẫn lẫy bò
Là vuông chín tháng vẫn lò dò đi
Tồng ngồng trời vẫn tròn bi
Biết thẹn trời bỗng vuông y như trời
Mẹ khen con rối rít lời
Ạ ơi không chỉ ầu ơi nữa rồi
Một khi đã biết đầy vơi
Ru là thơ đấy vuông tôi đang tròn
Gặt mừng mẹ cấy mạ non
Thơ tôi vỡ tiếng véo von si cuồng
Gió no thơ phưỡn bụng buồm
Cò đói thơ đứng thả buồn bờ ao
Bể đời nước mắt đổ vào
Nghe hoa thoang mật lòng khao khát tình
Gặp hôm trúc đứng một mình
Tôi vội đầu đình xin trúc cho vuông
Trúc cười. Sao chẳng đòi tròn?
Tròn vuông từ đó chỉ còn là tôi…
Mụ ru tôi nụ nở từ từ hoa
Lạ chưa chào trẻ sinh ra
Ầu ơ nào cũng...ạ ơi là tròn vuông
Mẹ tròn mà đẻ con vuông?
Vuông tôi chẳng biết nên buồn hay vui
Vuông tròn cũng thế cả thôi
Mẹ cho nút vú bú lời dân ca
Là vuông tôi vẫn lẫy bò
Là vuông chín tháng vẫn lò dò đi
Tồng ngồng trời vẫn tròn bi
Biết thẹn trời bỗng vuông y như trời
Mẹ khen con rối rít lời
Ạ ơi không chỉ ầu ơi nữa rồi
Một khi đã biết đầy vơi
Ru là thơ đấy vuông tôi đang tròn
Gặt mừng mẹ cấy mạ non
Thơ tôi vỡ tiếng véo von si cuồng
Gió no thơ phưỡn bụng buồm
Cò đói thơ đứng thả buồn bờ ao
Bể đời nước mắt đổ vào
Nghe hoa thoang mật lòng khao khát tình
Gặp hôm trúc đứng một mình
Tôi vội đầu đình xin trúc cho vuông
Trúc cười. Sao chẳng đòi tròn?
Tròn vuông từ đó chỉ còn là tôi…
TÔI TAM GIÁC
Thơ Bùi Thị Sơn
(Viết sau khi đọc bài "Tôi vuông" của
nhà thơ
Nguyễn Nguyên Bẩy trên trang
haixuanhxh.)
Tôi tam giác từ trong
trứng nước
Tam giác thường nên
ba góc chẳng cân
Góc nhọn quắp chặt
lấy đôi chân
những ngón khoằm để
biết đi trên đá
Góc bẹt chứa đôi
tay ấm lạ
để vuốt ve, ôm ấp
những người thân
Còn góc tù trói
chặt trái tim câm
không cho hát lời
yêu thương đằm thắm
Tôi tam giác từ cạnh
dài, cạnh ngắn
cứ tãi ra rồi gấp
khúc óc tôi
Mới sinh ra tôi
chẳng bình thường rồi
trong bọc ối đầy
căng bọng nước
người ta dùng kéo
mới lôi tôi ra được
đôi mắt đen như nòng
nọc chửa đứt đuôi
Tôi tam giác cả
những nốt ruồi
và lệch cả chân trời
tam giác
Tôi - tam giác- một đời không làm điều độc ác
Tôi - tam giác chứa biển trời khao khát…
Tôi - tam giác- một đời không làm điều độc ác
Tôi - tam giác chứa biển trời khao khát…
TÔI VUÔNG TRÒN
Thơ Trần Vân Hạc
(Viết tặng Nguyễn Nguyên Bảy nhân đọc bài Thơ Vuông)
Thơ Trần Vân Hạc
(Viết tặng Nguyễn Nguyên Bảy nhân đọc bài Thơ Vuông)
Mẹ hiền như thể bầu trời
Ngàn năm vành vạnh rạng ngời nước non
Mẹ sinh con ước ao vuông
Như hình đất nước ngọn nguồn xửa xưa
Quê hương trong mắt trẻ thơ
Mảnh vườn thửa ruộng cánh cò bờ tre
Sữa nuôi con bằng bạn bè
Lời ru ươm chín hồn quê đượm tình
Bao năm lửa đạn chiến tranh
Máu sông xương núi để giành tròn vuông
Trời cao không thể cao hơn
Đất vuông không thể vuông hơn chính mình
Mẹ đi trong kiếp phù sinh
Dành cho con cả ngát xanh bầu trời
Tròn vuông con hiểu mẹ ơi
Đấy lời đất nước đấy lời mẹ cha
Âm dương trời đất giao hòa
Tròn vuông hòa hợp cho ta nên người
Ngàn năm vành vạnh rạng ngời nước non
Mẹ sinh con ước ao vuông
Như hình đất nước ngọn nguồn xửa xưa
Quê hương trong mắt trẻ thơ
Mảnh vườn thửa ruộng cánh cò bờ tre
Sữa nuôi con bằng bạn bè
Lời ru ươm chín hồn quê đượm tình
Bao năm lửa đạn chiến tranh
Máu sông xương núi để giành tròn vuông
Trời cao không thể cao hơn
Đất vuông không thể vuông hơn chính mình
Mẹ đi trong kiếp phù sinh
Dành cho con cả ngát xanh bầu trời
Tròn vuông con hiểu mẹ ơi
Đấy lời đất nước đấy lời mẹ cha
Âm dương trời đất giao hòa
Tròn vuông hòa hợp cho ta nên người
Hà Nội 27.6.2012
Copy từ
Hoangxuanhoa.blospot.com
Trannhuong.com
vanhac.org
Hoangxuanhoa.blospot.com
Trannhuong.com
vanhac.org
Thơ Phạm Đình Ân
PHẠM ĐÌNH ÂN
NGHỆ THUẬT ĂN XIN
- Có nơi người ta mở trường dạy cách ăn xin
- Đừng nói nữa làm chi cái bịp lừa, điên đảo!
Ở những nơi kia
Có gia đình toan tính làm
giàu bằng cái nghề kỳ quặc
mẹ cố tình mặc rách
riêng lũ con làm giả tật nguyền
lăn trong bùn đen, cống rãnh
hòng gỡ gạc tình thương, móc
túi kẻ hiếu kỳ.
Bạn tôi là sinh viên
quê miền trung cát sỏi
một lần đau nặng
thất thểu vào ra nhiều bệnh viện
gõ cửa cá nhà quen, đã quay
vòng mấy lượt
đói mờ mắt
biết làm sao?
Thôi thì đành xin lại mẩu bánh
mì thừa của đứa ăn xin.
Thứ Tư, 27 tháng 6, 2012
Phản hồi tin thư từ Quà Tặng Xứ Mưa
Copy từ Quà Tặng Xứ Mưa
(Ngominh.vnwebblogs.com)
Tin Thư của Nhóm Bạn Yêu Thơ Hay (1)
Bạn đọc thân
mến. Với sự phân công của anh Nguyễn Nguyên Bảy, trưởng Nhóm Bạn Yêu Thơ Hay,
Ngô Minh đã tổ chức được một số trang thơ của các tác giả : Phạm Tấn Hầu, Hồ Đăng
Thanh Ngọc, Ngụy Nguyên, Đông hà, Bạch Diệp , Lâm Thị Mỹ Dạ, Hoàng Phủ Ngọc
Tường , Nhất Lâm, Ngô Minh ( Huế), Hải Kỳ ( Quảng Bình) , Tùng Bách, Trần Thu
Hà ( Nghệ An), Nguyễn Ngọc Hạnh ( Đà Nẵng). Nhưng trang thơ này đã được giới thiệu
trên blog : nguyennguyenbay.blogspot.com. Hiện nay Ban biên tập nhóm đang đọc
chọn để đưa vào các tập THƠ HAY. Các
bạn đọc TIN THƯ dưới đây sẽ rõ. Nhà thơ nài chưa gửi bài tham gia, xin gửi về
:ngominhnt@gmail.com
Phản hồi từ Nguyenguyenbay.blogspot.com
Kính gửi nhà thơ Ngô Minh và các bạn Nhóm Bạn Yêu Thơ Hay,
Đọc những dòng tin thư của Ngô Minh, thật vui mừng và cảm động, nhất là lúc này, tôi đang ở xa nhà, đang rầt nhớ nhà, và cũng đang rất hài lòng với chính mình sau hơn một tháng say mê, trân trọng và gắng hết khả năng, biên tập xong tập Thơ Hay 1, để trung tuần tháng bảy, sau khi về Sài Gòn, sẽ thông qua toàn Nhóm lần cuối và đưa nhà in.
Báo với bạn thơ Ngô Minh là: Phần
biên tập đọc chọn của Ngô Minh rất tuyệt, 13 bạn thơ NM giới thiệu đều có bài
viết hay, sẽ lần lượt in trong sách Thơ Hay 1 và 2. Thơ Hay 1 đã chọn đọc được
2/3 số tác giả do NM giới thiệu, số còn lại sẽ in Thơ Hay 2.
Sách Thơ Hay 1 gần 300 trang, gồm
9 tác giả đã mất và 49 tác giả đương đại.
Sách Thơ Hay 2, cáe bạn thơ Hoàng
Xuân Họa, Nguyễn Khắc Phục, Trần Nhương, Trần Vân Hạc, Nguyễn Anh Tuấn (Hà Nội),
Thanh Tùng, Nguyễn Thái Sơn, Lê Xuân Đố, Lê Thiếu Nhơn (Sài Gòn), Ngô Minh, Lê
Bá Duy, Nguyễn Văn Hòa (Huế và miền Trung) và nhiều
bạn khác đang gấp rút đọc chọn, sẽ kết thúc đọc chọn sau 15/7/2012, để bắt đầu đọc
chọn tiếp cho Thơ Hay 3. Rất mong Ngô Minh tiếp tục cộng tác như tin thư kêu gọi
của mình. NNB tôi xin rút lại hai chữ phân công NM dùng trong tin thư,
chúng ta là bạn của nhau, đang cùng làm chung công việc tự nguyện và yêu thích.
Thế nhé, chúc Ngô Minh và tất cả các bạn thơ đã thân quen hoặc sẽ thân quen lời
chúc sức khỏe và cùng chung sở nguyện thích thơ hay, mong muốn đóng góp từng bé
nhỏ theo khả năng mỗi người cho Thơ Hay Việt của chúng ta. Kính mong hưởng ứng
cộng tác.
Seattle, U.S, 26.12.2012
Nguyễn Nguyên Bảy
nguyennguyenbay.blogspot.com/
eMail; nguyenbaybnn@yahoo.com.vnThơ NNB/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 71-80
nguyễn nguyên bảy
THƠ
THƠ
108 KHÚC TẶNG LIÊN
71
NGHĨA ĐỜI
A
Sao mãi không là vườn chiều nay
Sao mây lại mây bay
Không cầm không gian được
Lúc cuộc tình nồng say
Sao chưa sáng đã chiều
Sao mái đầu bạc tóc
Ôi thời gian tình yêu
Hóa chỉ là phút chốc
Anh nâng niu hoa em
Trong vĩnh hằng cảm xúc
Hoa không bao giờ tàn
Biết luật đời khắc nghiệt
Em dâng anh trọn vẹn
Hương thơm và sắc mầu
B
Không bao giờ anh chết
Còn đây trang thơ tình
Như những nụ hôn yêu
Sinh tồn cùng trời đất.
Không bao giờ em chết
Còn mãi tình yêu anh
Như cỏ cây tươi xanh
Áo nhung trên ngực đất
Và dẫu rằng có chết
Tình cháy trong lửa thiêu
Cát bụi về lại đất
Cát bụi về lại đất
Hoa cỏ mặc áo thơ
Âm gian tình ca hát
NGHĨA ĐỜI
A
Sao mãi không là vườn chiều nay
Sao mây lại mây bay
Không cầm không gian được
Lúc cuộc tình nồng say
Sao chưa sáng đã chiều
Sao mái đầu bạc tóc
Ôi thời gian tình yêu
Hóa chỉ là phút chốc
Anh nâng niu hoa em
Trong vĩnh hằng cảm xúc
Hoa không bao giờ tàn
Biết luật đời khắc nghiệt
Em dâng anh trọn vẹn
Hương thơm và sắc mầu
B
Không bao giờ anh chết
Còn đây trang thơ tình
Như những nụ hôn yêu
Sinh tồn cùng trời đất.
Không bao giờ em chết
Còn mãi tình yêu anh
Như cỏ cây tươi xanh
Áo nhung trên ngực đất
Và dẫu rằng có chết
Tình cháy trong lửa thiêu
Cát bụi về lại đất
Cát bụi về lại đất
Hoa cỏ mặc áo thơ
Âm gian tình ca hát
(Sách Nhật Nguyệt. NXB Văn Học)
Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012
Thơ NNB/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 61-70
nguyễn nguyên bảy
THƠ
THƠ
61
HOANG TƯỞNG
Giường đau anh thử lãng quên
Bao nhiêu tươi đẹp bên em
Những ngày
Bàn tay nắm lấy bàn tay
Dung dăng đi dưới vườn đầy nắng hoa
Những ngày đằm thắm đôi ta
Nằm bên nhau dưới mái nhà trời cho
Bao nhiêu mơ mộng vu vơ
Diều đánh võng
Võng hát thơ
Những ngày
Vẫn em nằm đó
Anh đây
Làm gì có cảnh chân mây cuối trời
Mới hay hoang tưởng em ơi
Thử sao được trái tim người yêu nhau.
HOANG TƯỞNG
Giường đau anh thử lãng quên
Bao nhiêu tươi đẹp bên em
Những ngày
Bàn tay nắm lấy bàn tay
Dung dăng đi dưới vườn đầy nắng hoa
Những ngày đằm thắm đôi ta
Nằm bên nhau dưới mái nhà trời cho
Bao nhiêu mơ mộng vu vơ
Diều đánh võng
Võng hát thơ
Những ngày
Vẫn em nằm đó
Anh đây
Làm gì có cảnh chân mây cuối trời
Mới hay hoang tưởng em ơi
Thử sao được trái tim người yêu nhau.
(Sách Nhật Nguyệt. NXB Văn Học)
Thứ Hai, 25 tháng 6, 2012
Thơ NNB/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 51-60
nguyễn nguyên bảy
THƠ
THƠ
108 KHÚC TẶNG LIÊN
51
PHƯỢNG HOÀNG
Anh thích tình mình như sông hay như biển ?
Sông thật rộng dài
Dài rộng mấy cũng có nguồn ra và cửa đến
Biển quá mênh mông
Nhưng có thể thấy bờ ở phía chân trời
Anh chẳng muốn tình mình là sông hay là biển
Em có biết sau nụ hôn đầu
Phượng Hoàng yêu nhau thế nào ?
Nếu họa ác giáng xuống đầu con mái
Trống chẳng thiết sống đâu
Sống hay chết cũng vẹn đôi trống mái
Anh là con trống của tình em.
PHƯỢNG HOÀNG
Anh thích tình mình như sông hay như biển ?
Sông thật rộng dài
Dài rộng mấy cũng có nguồn ra và cửa đến
Biển quá mênh mông
Nhưng có thể thấy bờ ở phía chân trời
Anh chẳng muốn tình mình là sông hay là biển
Em có biết sau nụ hôn đầu
Phượng Hoàng yêu nhau thế nào ?
Nếu họa ác giáng xuống đầu con mái
Trống chẳng thiết sống đâu
Sống hay chết cũng vẹn đôi trống mái
Anh là con trống của tình em.
(Sách Nhật Nguyệt. NXB Văn
Học)
Thơ NNB/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 41-50
nguyễn nguyên bảy
THƠ
THƠ
108 KHÚC TẶNG LIÊN
41
TẦU ĐIỆN ĐÊM
Tầu chạy cuốn đêm đông
Chở độc một người khách
Gió trong khoang chật ních
Run cầm cập môi hôn
Đèn đôi ngọn lom đom
Nhợt nhạt vàng mệt mỏi
Người lái tầu thở khói
Dựng hờ cổ áo bông
Phố như một dòng sông
Tầu trôi ngang qua cửa
Leng keng chuông gọi đỗ
Khách mơ hồ xuống ga
Tầu ngược về Thụy Khuê
Lao nhanh trong giận dỗi
Tội nghiệp chuyến tầu cuối
Chở toàn là gió hoang
Tầu mất hút cuối đường
Cây rơi vài phiến lá
Tầu về ga tầu ngủ
Khách biết ga nào về?
TẦU ĐIỆN ĐÊM
Tầu chạy cuốn đêm đông
Chở độc một người khách
Gió trong khoang chật ních
Run cầm cập môi hôn
Đèn đôi ngọn lom đom
Nhợt nhạt vàng mệt mỏi
Người lái tầu thở khói
Dựng hờ cổ áo bông
Phố như một dòng sông
Tầu trôi ngang qua cửa
Leng keng chuông gọi đỗ
Khách mơ hồ xuống ga
Tầu ngược về Thụy Khuê
Lao nhanh trong giận dỗi
Tội nghiệp chuyến tầu cuối
Chở toàn là gió hoang
Tầu mất hút cuối đường
Cây rơi vài phiến lá
Tầu về ga tầu ngủ
Khách biết ga nào về?
Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012
Khi nhà thơ buộc phải "ngoại tình" với thơ.
Nhân đọc bài
QUAN HỌ KHÔNG NGOẠI TÌNH
Nguyễn Nguyên Bảy
Nhà thơ Nguyễn Nguyên Bảy gửi bài thơ này cho tôi với
một lời chú thích: "Đây là bài hóa
giải mọi oan ức hận thù của anh, bài này anh mơ viết bao năm nay bây giờ mới
viết được." (Thư điện tử)
Nguyễn Nguyên Bảy khiêm nhường tự nhận là "người
thơ nghiệp dư", nhưng thực ra đó là một tác giả rất có ý thức về sự nghiệp
thơ ca của mình, và rất chuyên nghiệp. Nhà nghiên cứu văn học Đỗ Quyên ( Canada ) có lần
viết cho tôi: "Nguyễn Nguyên Bảy là
tác giả thật kì khôi; tôi chưa hình dung hết, có lẽ vì chưa đạt được "cảnh
giới". Hình như cánh "chuyên nghiệp" kính nhi viễn chi loại
tác giả như vậy. Có điều này tôi chưa hiểu rõ: dường như ở Thơ và Người
Thơ Nguyễn Nguyên Bảy có sự chen lấn nhau, khiến cho Thơ (văn bản) bị Người Thơ
cưỡng bức. Tác giả tự nhận là "nghiệp dư" có lẽ là vậy chăng?
Hay tác giả coi đời sống thơ như một thứ đạo, mà tác phẩm chỉ là phó sản của
Sống Đạo? Thiển ý, đây là nút để mở thơ Nguyễn Nguyên Bảy ra đọc."(
Thư điện tử)
Tôi buộc phải viện dẫn lời chuyên nghiệp của bạn để
mong có một bàn đạp khả dĩ góp phần lý giải một bài thơ chứa những nội dung
hình tượng quá phong phú và quá phức tạp như bài thơ này. Tôi còn cho rằng: đây
là bài thơ đau xót nhất và đồng thời cũng nồng ấm bậc nhất của Nguyễn Nguyên
Bảy!
Trong thơ Nguyễn Nguyên Bảy, hình ảnh Quan họ, những cụm từ liên quan đến Quan họ xuất hiện khá nhiều lần, tạo nên một thi liệu quen thuộc chứa đựng suy tư, thái độ sống, quan niệm thẩm mỹ của anh - "Quan họ", "Quan họ giao duyên", "quan họ tứ thời trăng", "tạ lời quan họ", "nụ cười quan họ", "Vàng của tấm lòng quan họ", "luật người quan họ", v.v.
Trong thơ Nguyễn Nguyên Bảy, hình ảnh Quan họ, những cụm từ liên quan đến Quan họ xuất hiện khá nhiều lần, tạo nên một thi liệu quen thuộc chứa đựng suy tư, thái độ sống, quan niệm thẩm mỹ của anh - "Quan họ", "Quan họ giao duyên", "quan họ tứ thời trăng", "tạ lời quan họ", "nụ cười quan họ", "Vàng của tấm lòng quan họ", "luật người quan họ", v.v.
Thứ Bảy, 23 tháng 6, 2012
Thơ NNB/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 31-40
nguyễn nguyên bảy
THƠ
THƠ
108 KHÚC TẶNG LIÊN
31
LÁ THU
LÁ THU
Phải chăng mỗi phiến lá
Rơi trên đường ta đi
Đều nói cuộc tình si
Của chúng mình em hỡi
Lá rơi trong nắng chói
Và rơi lúc chiều tàn
Nhuộm cả khúc đường vàng
Cho chân ai bối rối
Phiến lá mà anh nói
Trong triệu muôn lá rơi
Mỗi lá một cuộc đời
Bao nhiêu ngày xanh nhỉ?
Những
ngày xanh hùng vĩ
Diệp lục cho cây đời
Giông gió thổi tơi bời
Lá vẫn tươi đời lá
Cuộc đời lá đẹp thế
Rơi xuống đường còn lăn
Còn rực lên ánh vàng
Trước khi khô chết hẳn.
Diệp lục cho cây đời
Giông gió thổi tơi bời
Lá vẫn tươi đời lá
Cuộc đời lá đẹp thế
Rơi xuống đường còn lăn
Còn rực lên ánh vàng
Trước khi khô chết hẳn.
Thơ NNB/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 21-30
nguyễn nguyên bảy
THƠ
THƠ
108 KHÚC TẶNG LIÊN
21
BỐN MÙA
Nếu em là hạt mưa Xuân
Anh là chồi biếc uống chầm chậm em
BỐN MÙA
Nếu em là hạt mưa Xuân
Anh là chồi biếc uống chầm chậm em
Nếu em ngọn gió Hè lên
Anh xin là cánh diều êm lưng trời
Nếu em trăng Thu chơi vơi
Anh nằm trên cỏ hát cười cùng em
Nếu em đơn chiếc mùa Đông
Anh là nắng ấm ửng hồng má em
Dù em chỉ muốn là em
Nhưng anh vẫn cứ là anh bốn mùa.
Thơ NNB/ 108 khúc tặng Liên/ Bài 11-20
Thơ Nguyễn Minh Khiêm
NGUYỄN MINH KHIÊM
Miên man Thạch Hãn
Đến
bao giờ lại có một cuộc đua thuyền trên dòng sông Thạch Hãn?
Ước
mơ vùng vẫy, được tắm, được bơi lội, được nô đùa trên sông của những lá thư
được viết bằng máu chỉ thành nén nhang buồn
Xương
cốt từ đáy sông vẫn đau đáu nhìn lên, da thịt vẫn đau đáu nhìn lên, những ánh
mắt vẫn đau đáu nhìn lên
Hương
nhang đôi bờ cứ nghi ngút cháy, hoa đôi bờ cứ thả, những tiếng gọi hồn đôi bờ
cứ vọng
Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012
Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012
Góc riêng tư nguyennguyenbay.blogspot.com/ Tôi cầu xin tôi
thơ nguyễn nguyên bảy
TÔI CẦU XIN TÔI
.
Ngày mỗi ngày tôi vắt đức tin thành sữa
Uống cùng cháu ngoại sơ sinh
Lời trăm tuổi ru cả hai ông cháu
.
Uống cùng cháu ngoại sơ sinh
Lời trăm tuổi ru cả hai ông cháu
.
Sáng nay đang ru bỗng cháu khóc thét
Tôi thả ngàn câu ru không thể dỗ
Kỳ lạ vừa chuyền sang tay bà cháu nín
.
Tôi thả ngàn câu ru không thể dỗ
Kỳ lạ vừa chuyền sang tay bà cháu nín
.
Tôi bật ho như chưa được ho bao giờ
Ôm ngực tay chạm những mắt gai sầu riêng
Những mắt gai sầu riêng làm cháu tôi đau..
.
Ôm ngực tay chạm những mắt gai sầu riêng
Những mắt gai sầu riêng làm cháu tôi đau..
.
Tôi ngồi úp mặt với hai kỳ tích thời hiện tại
Ly cà phê và máy laptop (*)
Google ru tôi cố chờ thêm khúc nữa
Ly cà phê và máy laptop (*)
Google ru tôi cố chờ thêm khúc nữa
Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)